Lục Minh vừa có cảm giác tỉnh lại, phát hiện bên gối có mùi hương khí lưu, mỹ nhân lại chẳng biết đã đi đâu,
Giai Giai nàng chạy đi đâu rồi?
Lúc đầu Lục Minh tưởng đi tắm, không nghĩ tới chờ hồi lâu, cũng không thấy nàng đi ra, hơn nữa vận công vào tai vừa nghe, trong phòng tắm căn bản không có âm thanh gì.
Cửa mở ra nhẹ nhàng, Cảnh Hàn giống như một cái bóng tiến đến, tay nhỏ bé đưa ra, không để ý Lục Minh đang trần truồng, cúi xuống tới, thấy một đóa hồng hoa nở rộ trên giường, bàn tay nhỏ bé đánh nhẹ lên người Lục Minh một cái: "Sao anh lại để cho Giai Giai xuống bếp? Nàng phải là hảo hảo nghỉ ngơi, mới sáng sơm bắt nàng đi, anh cũng quá kỳ cục!"
Lục Minh kinh ngạc, hình như Giai Giai thường chạy xuống bếp như vậy đi?
"Ngày hôm nay em có việc, ngày mai đi thôi!" Cảnh Hàn hừ một chút, lắc mình đi ra ngoài.
Nàng đương nhiện không phải có cái ý nghĩ ghen tỵ gì. Hơn nữa đã sớm chuẩn bị cho tốt, nàng chỉ là thương cảm Giai Giai. Vừa làm cô dâu, mình lại mang Lục Minh đi. Có điều là thương cảm người khác, nàng không nói nên thành lời. Mặc dù vậy, dưới khuôn mặt nhỏ nhắn kia, lại tràn đầy tình cảm ấm áp không giống người thường. Lục Minh hơi kinh ngạc, lại chợt thấy cảm động ấm áp. Thật tốt, Lãnh mỹ nhận này cũng có lúc núi băng tan chảy
Năm phút sau, Giai Giai mặc áo ngủ, bưng một cái bát điểm tâm tiến đến. Thấy Lục Minh đã tỉnh, hì hì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546657/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.