Lục Minh nghe Trần Tranh nói xong, trong lòng chấn động rất lớn, nhưng đối với sự ái mộ của Trương Viện Viện, hắn có chút cảm giác trở tay không kịp . Hắn đương nhiên biết đại học Lam Hải có rất nhiều mimi yêu mến mình, cường giả, ai không yêu mến chứ, nhưng chút ít này không phải tình yêu, mình nghe xong tiếng hoan hô của các nàng cũng chỉ là cười, không hề để ý. Nhưng mà như Trương Viện Viện, hắn ngược lại cảm thấy có một loại áp lực...... Mình có thể tùy thời trước bất kỳ ai nói không, nhưng mà, mình lại không thể hướng Trương Viện Viện mở miệng nói lời này được . Tính mạng của nàng chỉ còn lại không đến hai tháng , sắp héo tàn, nếu như mình cự tuyệt nàng, như vậy tin rằng sẽ gia tăng tốc độ tử vong của nàng. Nếu như đáp ứng, như vậy trong lòng mình đối với nàng thật đúng là không có một chút cảm giác khó xử. Ngự tỷ Trương Viện Viện mỹ lệ này, thoạt nhìn cảnh đẹp ý vui, nhưng Lục Minh chưa từng có nghĩ tới mình muốn nàng, hoặc là trả giá cảm tình đi yêu nàng. Đối với mình mà nói, nàng chỉ là một người bệnh đặc biệt. Lục Minh tán thưởng sự thiện lương cùng kiên cường của Trương Viện Viện, cũng hy vọng có thể tại từ trên người nàng thăm dò rõ ràng càng nhiều bí mật y học của cơ thể người. Ngoại trừ tăng lên y thuật ra, Lục Minh còn nghĩ nếu như mình có thể hiểu rõ tri thức về mặt sóng não, như vậy có lẽ có thể tìm về những kia trí nhớ mất đi của chính mình...... Ít nhất, trí nhớ về Ôn Hinh phu nhân, Lục Minh rất hy vọng có thể tìm về. Sóng não lại cùng cái hộp thần bí, tiểu cầu thân bí có quan hệ, biện pháp tốt nhất có lẽ là từ trên người của Trương Viện Viện thí nghiệm, đồng thời trợ giúp nàng khôi phục trí nhớ, vừa học khống chế song não...... Trước khi Trần Tranh rời đi , hắn nói một câu:"Có lẽ, mày đối với Viện Viện không có cảm giác tình yêu, nhưng tao nghĩ, ít nhất mày cứ thử xem, cho nàng một cơ hội!" Trương Viện Viện chờ ở phía xa, trông thấy Trần Tranh đi rồi, một đường chạy chậm tới. Giầy giẫm lên trên mặt đất gạch trơn trợt, suýt chút nữa ngã sấp xuống. Nhưng nàng không có chú ý nhiều như vậy, chỉ là chạy đến trước mặt Lục Minh, mang theo một ít kích động gật đầu:"Lục Minh… Tôi. Chuẩn. Bị. Tốt lắm. Tôi... Chúng ta. Đi. Đâu?" "Chúng ta đi xem phim!" Lục Minh trông thấy ở hành lang bên kia, Trương phụ Trương mẫu đều đang nhìn ra. Ánh mắt tràn đầy kỳ vọng cùng tan nát cõi long, trong lòng nóng lên, liền thốt ra . Trương Viện Viện nghe xong hơi sững sờ, tiếp đó liều mạng gật đầu, một bộ dáng sợ Lục Minh đổi ý. Lục Minh vươn tay:"Em đi đường không cẩn thận. Nắm tay của anh đi!" Cử động này khiến cho Trương Viện Viện không thể tin được vào mắt chính mình. Nàng mang theo chút thẹn thùng, duỗi ra bàn tay nhỏ bé trắng nõn như cây cỏ mềm mại ra, phóng tới trong tay to của Lục Minh . Tùy ý để hắn nắm đi. Hai người bước qua một cái bậc thềm, nàng lại không chú ý, mũi chân đụng một cái, suýt nữa ngã sấp xuống. Lục Minh kéo nàng một cái, cười cười:"Em xem. Anh còn chưa nói xong. Em đã suýt nữa ngã sấp xuống rồi." "Tôi, có thể, đi, tốt." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trương Viện Viện có chút đỏ lên, nàng rất muốn thanh minh, mình là bởi vì bị hắn lôi kéo, lòng căng thẳng, mới không có đi tốt. "Lôi kéo anh không có vấn đề gì ......" Lục Minh cười. Trong lòng Trương Viện Viện kích động đến lợi hại, đừng nói Lục Minh chủ động lôi kéo nàng như vậy, nếu không phải hắn kéo lên , nàng cũng không nỡ buông tay. Không ngồi xe, Lục Minh nắm tay của nàng, mang theo ngự tỷ mỹ lệ này đi đến trên đường cái bên ngoài. Bên ngoài đã là buổi tối, ngọn đèn sáng trưng, đèn nê ông lập loè khắp nơi, rực rỡ nhiều màu. Lục Minh nắm tay Trương Viện Viện một mực đi trên đường cái, đi ngang qua quán quà vặt, dừng lại, như người yêu vậy lấy lòng mua hết cho nàng ăn , tóm lại Trương Viện Viện chỉ mua cái gì, hắn liền mua cái gì. Tay kia, nắm tay mềm mại của nàng không buông, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của ngự tỷ mỹ lệ này vui mừng vô hạn, thỉnh thoảng lộ ra vẻ xinh đẹp. "Điện, điện, phim, viện." Trương Viện Viện chỉ vào phố đối diện, mang một ít cố hết sức nói: "Cái này, bên này." "Anh nhìn thấy , nhưng mà phải chờ đèn đỏ một chút." Lục Minh ra hiệu ý bảo nàng đừng nóng vội. Trương Viện Viện đang đợi đèn đỏ , quay đầu sang nhìn Lục Minh, nàng cảm thấy giờ khắc này, nếu như có thể hóa thành vĩnh hằng, thật là tốt biết bao. Cứ vĩnh viễn như vậy, bên hắn cùng một chỗ...... Nhưng mà, nàng sớm tự mình hiểu lấy, dựa theo thái độ của người chung quanh, chỉ sợ mình sống không được bao lâu, mà ngay cả Lục Minh vẫn rất ít để ý tới mình, cũng chủ động cùng mình đi dạo phố, còn mang mình đi ra ngoài xem phim, tin tưởng hắn đối với bệnh của mình, hắn cũng bó tay không có cách, tính mạng của mình sắp đi đến lúc cuối cùng . Nhìn Lục Minh, trong lòng Trương Viện Viện rất muốn nói với hắn, không có vấn đề gì, chỉ cần có thể vui vẻ ở bên cạnh hắn, để ý làm gì , dù chỉ có một ngày thời gian. Như vậy, mình cũng hạnh phúc rồi. Trong lòng nàng có chuyện, trong miệng lại không nói được. Đột nhiên trong lúc đó, mình mất đi năng lực nói lưu loát vốn có, tựa như tiểu công chúa tiên cá bị phù thủy cắt đầu lưỡi. Trương Viện Viện hướng tới gần Lục Minh chút ít nữa, mình cũng vĩnh viễn không thể nói ra với hắn những lời chôn dấu trong lòng kia , vốn nàng nghĩ nói với hắn trước khi chết , nhưng là bây giờ không có khả năng , nàng chỉ có thể dựa vào gần hắn thêm một ít, tận lực làm cho lòng của mình cùng lòng của hắn, được gần thêm một ít. "Lạnh không?" Lục Minh dịu dàng hỏi. "Không." Trương Viện Viện vội lắc đầu, nhưng thân thể lại tiến gần thêm một chút. Khi xếp hàng mua vé, Trương Viện Viện cũng muốn xếp, nàng vui mừng chăm chú theo sát sau lưng Lục Minh , dù chỉ trong khoảng khắc cũng không muốn rời xa hắn . Nàng cảm giác mình không giống nữ hài tử khác, người khác còn có thời gian, mà mình thì phải quý trọng gấp đôi từng phút từng giây bên hắn cùng một chỗ. Có lẽ, đêm nay nằm ngủ, ngày mai cũng không mở mắt ra được nữa , không biết khi nào thì sẽ cùng hắn vĩnh biệt, nàng phải quý trọng mỗi một giây. Đằng sau, có một nam tử, cách Trương Viện Viện, vươn tay tới, vỗ vỗ bả vai của Lục Minh . Lục Minh quay đầu lại, phát hiện là cao thủ bốn mắt trong rạp chiếu phim kia. Cao thủ bốn mắt cười cười nói:"Huynh đệ, anh mạnh mẽ a!!" Ý của hắn, là Lục Minh lại thay đổi một bạn gái xinh đẹp. Trước đó không lâu, Lục Minh cùng Hoắc Vấn Dong lần đầu tiên xem phim, không thể tưởng được không bao lâu, lại dẫn theo mới bạn gái, hơn nữa còn là ngự tỷ mỹ lệ. Trương Viện Viện bị tay của người dọa cho nhảy dựng, sợ tới mức chui vào trong long của Lục Minh, mang một ít đề phòng nhìn đối phương. Lục Minh vội vỗ vỗ tay của nàng, an ủi, lại hướng nam tử bốn mắt cười cười nói:"Là cậu à!Cậu cũng lợi hại, mỗi cuối tuần đều mang bạn gái ." "Tôi là không có tiền......" Nam tử bốn mắt gãi đầu, mang một ít xấu hổ nói:"Tôi còn là sinh viên, cho nên chỉ có thể xem phim.(ta cũng muốn xem phim kiểu này^^ ) Nghe thấy lời nói của người này, bạn gái phía sau hắn đỏ mặt lên. Nam tử bốn mắt thấy Lục Minh cùng Trương Viện Viện thật ra cũng không lớn, hình như so với mình còn nhỏ hơn, lại kỳ quái hỏi:"Các người cũng là sinh viên phải không? Học trường gì thế?" Lục Minh cười cười: "Tôi tốt nghiệp rồi, nàng còn đang học, đại học Lam Hải, cậu hẳn không phải là Lam Đại a? Trước kia tôi chưa thấy qua hai người." Lục Minh đương nhiên không có khả năng biết tất cả lang sói của đại học Lam Hải, nhưng hắn dám khẳng định, nếu như đôi nam nữ này là sinh viên của đại học Lam Hải, như vậy cho dù không biết mình, cũng phải biết Trương Viện Viện mới đúng. "Tôi học Đông Đại, nàng học Vệ Hiệu ." Nam tử bốn mắt xem ra là loại người hay nói, thuộc về loại tiểu tử đi tiểu cũng có thể trò chuyện được. Hắn trông thấy Lục Minh chuẩn bị quay đầu đi, lại nói:"Sinh viên Lam Đại các người học không tính lợi hại, nhưng bóng rổ cùng bóng đá rất trâu bò, chơi game cũng không tồi. Đúng rồi, nghe nói trường học các người xuất ra một người trâu bò, đem cả Triệu tiểu thiếu được xưng là một trong Lam Hải Tứ Đại Sài Lang đánh cho tơi bời, có phải là thật hay không ? Tôi nghe bạn đồng học nói, Triệu sài lang chuẩn bị đi đạp hư mỹ nữ xinh đẹp nhất Lam Đại, còn túm sáu bảo tiêu, lại dẫn theo vài rương tiền mặt, không ngờ bị người trâu bò kia trực tiếp đá ngược lại, còn muốn biến Triệu sài lang thành thái giám." "Ân?" Trương Viện Viện chưa từng nghe qua việc này, nhưng nàng biết rõ, nếu như đại học Lam Hải có cái loại người trâu bò này, tất nhiên là Lục Minh. "Là thật, bất quá tôi thấy không có sáu bảo tiêu, chỉ có bốn bảo tiêu, một rương tiền." Lục Minh giả ra bộ dáng rất vô tội , nhún nhún vai nói:"Lúc ấy người đánh Triệu sài lang thật sự quá nhiều, nếu không tôi cũng đi tới đạp cho hắn hai cái. Vừa rồi cậu nói cái gì? Triệu sài lang hắn thành thái giám?" "Hì." Trương Viện Viện thấy tên Lục Minh này giả ra vẻ không biết đã muốn cười, cái này không cần hỏi, nhất định là hắn làm. "Hắn không thành thái giam cũng không có thiên lý! Nói thật, Triệu sài lang thành thái giám, đó là hồng phúc của tất cả nữ hài tử trong thiên hạ! Cái khác không nói , riêng ở Đông Đại chúng ta cùng Vệ Hiệu của nàng, không biết có bao nhiêu nữ hài tử bị hắn đạp hư rồi, tên vương bát đản này, lúc đó tôi không có ở đó, nếu không đích thân phế hắn đi." Nam tử bốn mắt tức giận bất bình nói:"Tôi hy vọng người trâu bò kia lại đánh Triệu sài lang lần nữa, không chỉ là tiểu JJ, cả hai hòn trứng của Triệu sài lang cũng giẫm cho nát bấy, khiến cho hắn triệt để thành thái giám." Nữ tử thân hình đầy đặn sau lưng nam tử bốn mắt, trông thấy người này độc mồm độc miệng, vươn tay véo hắn. Lục Minh mỉm cười:"Triệu sài lang làm nhiều việc ác, báo ứng là sớm muộn , chúng ta cứ buông dài hai mắt xem là được." Đợi khi Lục Minh muốn mua vé,nam tử bốn mắt nhiệt tình nói một câu: "Mua chỗ ngồi tình nhân đi, người khác không dễ dàng trông thấy......" Hắn còn chưa nói xong, lại bị bạn gái phía sau hắn liều mạng véo hắn. "Tiền còn thừa, cho bạn thân bốn mắt đằng sau vé đi!" Lục Minh thật đúng là rút một trăm, mua vé chỗ ngồi tình nhân, lôi kéo Trương Viện Viện tiến vào. Lần trước cùng Hoắc Vấn Dong xem chính là phim kinh dị, nhưng mà giờ đây cùng Trương Viện Viện xem, dựa theo thứ tự phát triển cảm tình kia, Lục Minh cùng Trương Viện Viện căn bản chưa bắt đầu, cũng không giống loại quan hệ như Hoắc Vấn Dong, cho nên chỉ có thể xem phim hài . Nam tử bốn mắt đằng sau nhìn nhìn Lục Minh, quay đầu lại hướng về phía bạn gái đầy đặn của hắn nói:"Chúng ta đã lâu không xemphim hài, nếu không cũng đi xem đi?" Bạn gái kia lại liều mạng véo hắn, cuối cùng bị hắn ôm cùng một chỗ tới phòng chiếu phía đông của rạp chiếu phim. Lục Minh cùng Trương Viện Viện đi vào chỗ ngồi của mình, phát hiện có mấy tên côn đồ đang nằm ở phía trên cắn hạt dưa. Vốn chỗ ngồi tình nhân này làm cho bọn họ ngồi cũng không hết chỗ, dù sao hơn phân nửa đều là ghế không , có điều mấy tên côn đồ này sắc đảm ngập trời, thấy Trương Viện Viện lớn lên xinh đẹp, lại nhảy lên, huýt sáo, dáng vẻ lưu manh cười hì hì nói:"Em gái, chúng ta ở đây có chỗ tình nhân, có ăn có đùa, bao người thoải mái, nếu ngồi chưa đủ sướng, em có thể nằm để hưởng thụ......" Lục Minh một cước đem tên lưu manh miệng đê tiện đạp bay mấy mét ra bên ngoài, lại bành bạch co lại lật ra hai cái như con tôm, tên còn lại vừa lấy ra chủy thủ, Lục Minh đã chộp túm lấy, ngón tay thuần thục khua một vòng, lạnh nhạt nói:"Tự mình động thủ tát vào mặt đi, đến khi ta bảo ngừng mới được thôi, bằng không, mày chuẩn bị đi Thailand làm giải phẫu biến đổi giới tính đi!" Tên kia còn muốn trốn, Lục Minh khua lên đao quang, đem áo sơ mi của hắn cắt thành đồ khất cái. Tên tiểu tử kia sợ tới mức lập tức quỳ xuống, lệ rơi đầy mặt, hai tay bành bạch tự tát, sợ mình tát nhẹ, Lục Minh dùng một đao thiến hắn. "Mẹ kiếp, thiếu gia có tiền này trâu bò như vậy a!?" Nam tử bốn mắt cùng bạn gái theo vào ở phía sau, trông thấy Lục Minh tùy tiện một đánh bốn, không khỏi mắt nhìn choáng váng. Trương Viện Viện thấy đánh nhau , sợ đưa tới cảnh sát, vội kéo Lục Minh rời đi. Mặc dù Lục Minh nói không có vấn đề gì, nhưng Trương Viện Viện lạig không còn tâm tình xem phim, nàng cảm thấy chỉ cần cùng hắn cùng một chỗ, có xem phim hay không cũng không sao cả. Vừa mới đi ra rạp chiếu phim, từ xa xa truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, vài tên nghiện hút thường xuyên lượn lờ quanh rạp chiếu phim vùng này giật lấy xắc tay của hai mỹ phụ nhân đi trên đường, nhanh chóng chạy về phía Lục Minh bên này, ý đồ mượn rạp chiếu phim làm chỗ ẩn thân. Đối với địa hình vùng này, bọn họ đã sớm tinh thông, chỉ cần chạy đến rạp chiếu phim, trước tiên giả dạng làm người xem phim[, phân chia ra tiền tài, lại từ hẻm an toàn trốn ra, như vậy ai cũng không bắt được bọn họ. Hai mỹ phụ nhân phía sau đuổi theo không bỏ, thậm chí thét to:"Tiền cho các người, các người để lại thứ đồ trong túi là được, đừng chạy!" Vài tên nghiện đâu thèm để ý tới các nàng, nhanh chân chạy lên bậc thangi, hướng Lục Minh cùng Trương Viện Viện quát to:"Cút ngay! Đừng ngăn cản đường của bố mày, mau cút mở......" Trong lòng Lục Minh vốn đã không tốt, vừa nghe, liên hoàn đá ra, một tên nghiện được thưởng một cái đế giày vào mặt, đem tất cả bọn họ đạp bay xuống dưới bậc thang. Lão đại hắc đạo phụ trách phim trường nhìn thăm dò xem xét, nhận ra là Lục Minh, sợ tới mức lập tức co rút đầu như con rùa đen , chỉ mong Lục Minh không phát hiện ra hắn. Hai mỹ phụ nhân từ đường bên cạnh thở hồng hộc đuổi đến, nhặt lên xắc tay, phát hiện thứ quan trọng nhất vẫn còn, liên tục nói lời cảm tạ. "Chút việc nhỏ, không cần khách khí." Lục Minh có chút kỳ quái, mỹ phụ bên trái này, hắn cảm thấy nàng có chút quen mặt, tựa hồ đã gặp qua ở đâu rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]