Ở một đoạn đường cái nông thôn cách tiểu trấn Bình Triều khoảng 5 km, có hai chiếc xe va vào nhau, đứng ở giữa đường.
Bởi vì một đoạn đường này là sườn dốc, phía dưới đáy dốc, là bãi cát nối với lòng sông, hai xe ngăn cản đường đi, nam tử lãnh khốc số 2 không cách nào lách qua, đành phải đỗ xe lại. Hắn trông thấy tài xế của xe vận tải bị thương, bởi vì mặt đầy máu, đã choáng váng hôn mê, tài xế của xe tải khác thì thần trí xem như tỉnh táo, chỉ là bị kẹt ở trong xe. Tài xế kia thấy nam tử lãnh khốc số 2 đi tới, vội la lên cầu cứu.
"Đã qua hơn nửa giờ như vậy, ông cũng không báo cảnh sát đi? Không có sóng? Ông dùng cái điện thoại rác rưởi gì thế!?" Nam tử lãnh khốc số 2 lấy điện thoại di động ra quay số điện thoại báo cảnh sát, Lục Minh nhìn thương thế của hai người, tài xế xe vận tải tuy mất máu nhiều, người chóng mặt mê man, nhưng không có nguy hiểm tới tính mạng.
Hắn dùng ngân châm thoáng châm cứu vài cái, chờ đợi bệnh viện tiểu trấn phái tới xe cứu thương là được.
Về phần lái xe kia, dưới sự bạo lực xé rách của nam tử lãnh khốc số 2, cửa xe liền bị méo mó "bùm" một tiếng vỡ tan ra, nhanh chóng lôi ra.
Giai Giai lúc đầu nghe Lục Minh dặn dò đứng ở xa xa, đột nhiên có điểm phát hiện, nàng ra hiệu Lục Minh đi tới, chỉ vào một chỗ trên mặt đất nói:"Ở đây có dấu vết, tựa hồ có vật gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546615/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.