Lục Minh lại viết ra một phương thuốc mới, làm cho Trần Lập Dân và Lý Thành Tế vui muốn điên luôn.
Hai lão chạy tới, vốn mang suy nghĩ giống nhau, đều muốn nhìn xem, nhưng không ngờ, khi nhìn thấy phương thuốc mới, hai lão đều há hốc mồm, đầu tiên là độ lớn của phương thuốc, đừng nói là dùng trăm loại dược liệu, phỏng chừng hai trăm loại cũng chưa đủ, hơn nữa, xứng lượng siêu phức tạp, trải qua hơn mười lần bào chế và phối hợp này nọ, trải qua hai ba lần, thậm chí là bốn lần phối chế mới hình thành được một tinh hoa rất nhỏ, rồi mới có thể dùng tinh hoa này chế ra thuốc.
Nhưng mà, cái này cũng không phải việc khó, vì đã có xứng lượng sẳn, bọn họ chỉ việc làm theo y chang như vậy, sẽ không xảy ra khó khăn gì.
Nhưng mà, bây giờ bọn họ còn chưa phát hiện được, bởi vì trong đơn thuốc có rất nhiều tên thuốc mà bọn họ chưa biết, hơn nữa không chỉ một hai loại, mà là hơn mười loại, điều này làm cho Trần lão và Lý lão xấu hổ.
"Tiểu Lục, đây là phương thuốc gì?" Lý lão cảm thấy bây giờ nếu không hạ mình xuống hỏi là không được.
"Tên thuốc đầy đủ là [ âm dương hòa hợp long hổ tịnh tế thái cực hóa nhu hồi xuân hoàn dương sinh sinh tạo hóa đan] (mẹ kiếp, tên dài vãi),gọi tắt là Tạo Hóa đan đi!" Lục Minh cũng có chút giật mình, bởi vì phương thuốc này được tạo thành từ ba trăm sáu mươi dược liệu, trong đó có rất nhiều thứ chưa từng nghe đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546585/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.