Chương trước
Chương sau
"Nhìn xong rồi móc mắt cô ra, mà cô vẫn muốn nhìn?"Lục Minh nhảy dựng lên, hiểu hỏi.
"Tôi biết anh sẽ không làm vậy, anh là người tốt..."Nữ cảnh sát móc ra một cái danh thiếp, đưa cho Lục Minh, cười hì hì nói : "Bây giờ tôi cũng không muốn anh cho tôi xem, chờ khi nào anh cảm thấy thích hợp, lại cho tôi xem, được không?"
"Mười sáu năm sau đi, chúng ta gặp lại ở đây, không gặp không về, đến lúc đó, tôi sẽ cho cô ba cái ngân châm, lúc đó cô có ba cái nguyện vọng, đừng nói là muốn tôi cởi mặt nạ da người ra, cho dù là muốn tôi tặng cho cô hai ngàn cái lỗ tai người trong sinh nhật, hơn nữa làm cho cô một cái pháo hoa, trên đó viết thần điêu đại hiệp chúc tiểu Quách sinh nhật vui vẻ, à không đúng, phải ghi là Kungfu Panda chúc... à cô tên là gì?"Lục Minh nói nửa ngày, làm cho nữ cảnh sát ngẩn ngơ, nghe Lục Minh hỏi mình, lập tức cao hứng gật đầu nói : "Tôi tên là Quách Tiểu Lộ, anh có thể gọi tôi là Tiểu Lộ, cũng có thể gọi là Quách nữ hiệp! Nickname của tôi cũng là Quách nữ hiệp đó!"
"Kính đã lâu, kính đã lâu, thì ra cô chính là tinh linh hoạt bát, đáng yêu mê người, xinh xắn lanh lợi, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, Quách nữ hiệp a? Bản công tử là phong lưu không hạ lưu, đa tình không lạm tình, mặt ngọc tiểu lang quân Lâm Thái Bình, tôi và anh của cô Quách Đại Lộ rất quen thuộc, không ngờ tại đây lại gặp cơ, thật sự là tha hương gặp cố tri, hạnh ngộ hạnh ngộ!"
"Anh thật biết nói đùa, nhưng mà, anh thật sự tên là Lâm Thái Bình?"Nữ cảnh sát còn cho là thật.
"Nam nhi đại trượng phu, đi không đổi danh, ngồi không đổi họ, tôi mặt ngọc tiểu lang quân Lâm Thái Bình trong chốn giang hồ cũng là một nhân vật nổi danh, làm sao có thể lừa gạt một cô bé như cô"Lục Minh nhanh chóng phủ nhận.
"Nhưng mà tôi nhớ cái tên trong chứng minh của anh là Lục Minh mà?"Trí nhớ của nữ cảnh sát quả nhiên không tồi.
"Đó là tên giả, giang hồ hiểm ác, giao tiếp với nhiều người, không thể chỉ mặc một bộ đồ mãi được"Lục Minh nói dối không hề nháy mắt.
"Vậy giờ chúng ta đi?"Nữ cảnh sát cao hứng hỏi: "Vậy hai ông mập kia có phải đang chuẩn bị xe cho anh? Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện đi, nếu không đội chó săn đến thì nhất định phải bị chụp rất nhiều! Nói không chừng chúng ta còn có thể bị hiểu lầm, truyền ra chuyện xấu của chúng ta! Đi thôi, sao anh còn chưa đi?"
"Quách nữ hiệp, đúng là tôi phải đi, nhưng giang hồ hiểm ác, thân làm nam nhi trở thành thần châu, đón gió ngạo khiếu khắp nơi, cô thân là một tiểu thư khuê các, hẳn là ba bước không ra khỏi khuê môn!"Lục Minh dọn đồ xong, chuẩn bị rời đi.
"Nhưng tổng cục đã ra lên cho tôi ở bên cạnh bảo hộ anh..."Nữ cảnh sát cuối cùng vẫn nhớ rõ mệnh lệnh của cấp trên.
"Chẳng lẽ tổng cục trưởng của cô không nói cho cô biết, bây giờ cô phải nghe lệnh của tôi sao? Bây giờ tôi ra lệnh, nữ cảnh sát 818335279. Tôi giao cho cô một nhiệm vụ siêu khó khăn, đầu tiên là trở về nhà, tắm rửa, xức dầu thơm, thay đồ lót gợi tình, nằm trên giường, chờ điện thoại của tôi!"Lục Minh nói rất nghiêm túc, làm cho Quách Tiểu Lộ mơ màng, nếu như kêu mình về nhà, thì đây là muốn thoát khỏi mình, nhưng mà hắn còn kêu mình tắm rửa, xức dầu thơm, thay đồ lót gợi tình rồi nằm lên giường chờ điện thoại của hắn... cái này... đây là ý gì?
Chẳng lẽ, tối nay hắm muốn xxoo mình... chẳng lẽ hắn trúng dâm độc, cần mình giúp hắn giải độc sao?
Cái này làm ở đây cũng được mà, vì sao phải về nhà của mình?
Chỉ là mình và hắn không có quan hệ, làm sao có thể cho hắn xxoo mình được. Cái này tuyệt đối không được, cho dù hắn là anh hùng của toàn bộ HongKong, cũng không thể như vậy!
Không đúng! Đây quả thật là hành động của dâm tặc trong TV!
"Thì ra anh không phải hàng giả, vẫn là tên sắc lang ngày đó, anh đi chết đi!"Nữ cảnh sát Quách Tiểu Lộ nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy thần tượng trong lòng mình sụp đổ.
Lúc trước nhìn hắn đại thắng Hoàng Kim Cước Thôi Thái Vũ, huyết chiến Thiên Cẩu Nhẫn, rồi một chiêu hạ K.O Norton và Samson, cảm thấy hắn là một đại trượng phu cái thế đỉnh thiên lập địa, nghĩ thầm, hắn khẳng định sẽ vô cùng kính đáo, không muốn lộ mặt thật gặp người, giả mạo thân phận của La Bạt để đến tham gia cuộc thi, chẳng ai ngờ, hắn căn bản không phải giả mạo, mà vẫn là tên sắc lang ngày đó!
Nữ cảnh sát Quách Tiểu Lộ nghĩ đến việc Lục Minh dùng tay sờ ngực mình trước mặt mọi người, rồi còn ép mình hôn hắn, trong lòng liền tức giận.
Giơ chân lên, lại đá vào ở giữa hai chân của Lục Minh.
Cũng không quản là có đá trúng hay không, lại đánh một đấm vào mặt hắn, khi Lục Minh ngã xuống, vẫn tức hận đạp cho mấy đạp, lại giơ quả đấm nhỏ lên đấm đùng đùng vào người, hừ nói : "Anh... anh cho rằng tôi ngu sao? Ai lại muốn bảo hộ cho tên sắc lang này? Ai lại muốn nghe lời của anh? Anh dám đụng đến một sợi tóc của tôi, tôi sẽ bắn chết anh"
"Tôi không dám... Quách nữ hiệp, xin cô tha mạng cho tiểu dâm trùng"Lục Minh tỏ vẻ đáng thương cầu xin.
"Cút!"Nữ cảnh sát Quách Tiểu Lộ cảm thấy liếc mắt nhìn người này là lãng phí thời gian.
"Cám ơn Quách nữ hiệp, Quách nữ hiệp nhất thống giang hồ, thiên thu muôn đời, mặt trời mọc hướng động, riêng cô là bất bại..."Lục Minh nói xong, nhanh chóng nhấn ga chân chạy ra ngoài cửa.
Quách Tiểu Lộ trong lòng tức giận, tổng cục lại ra lệnh cho mình bảo hộ một người như vậy, đây là cái mệnh lệnh trời đất gì thế!
Chẳng qua, nghĩ lại cũng có điểm không đúng, hắn không phải là Kungfu Panda.
Mình đá một cái, hắn liền ngã xuống, sau đó cầu xin giống như một con chó, tiểu tử này đùa giỡ với mình... Người này trước đó muốn bỏ mình lại để chạy trốn mà! Quách Tiểu Lộ càng nghĩ càng không đúng, nhanh chóng đuổi theo, hét lớn : "Ê, ê, khoan đã! Anh chưa nói rõ ràng mà, anh rốt cục là hàng giả hay là đại sắc lang? Anh thật sự muốn lên giường với tôi, hay chỉ muốn gạt tôi? Ê ê, đứng lại đó coi!"
Lúc nữ cảnh sát mở cửa, đã quên đóng lại, cho nên rất nhiều cảnh sát và nhân viên nghe được đoạn nói chuyện của hai người.
Mọi người bắt đầu nhìn cười một cách cực lực, không dám lên tiếng.
Nhưng trong bụng, lại âm thầm cười đến bể bụng. bây giờ mọi người nhìn thấy Quách Tiểu Lộ đuổi theo còn kêu to, còn ồn ào làm cho người ta cười vang lên, toàn bộ đều xoay vào tường, giả bộ như không thấy, không nghe. Chỉ là trên mặt mỗi người đều vặn vẹo, hai vai run run, tựa hồ giống như đang bị động kinh vậy. Đợi đến khi Quách Tiểu Lộ chạy qua, rốt cục đã không nhịn được cười, mọi người quỳ xuống đất mà cười... Nữ cảnh sát Quách nữ hiệp này, quả thật rất cường đại!
Lục Minh đội nón, vừa chạy vừa mặc áo khoác vào.
Người ở ngoài đều nghĩ Kungfu Panda sẽ chạy ra, không ai để ý đến hắn, mỗi người đều ở ngoài ăn mừng, cầm pháo hoa quơ loạn xạ lên.
Vương Đổng và Lại mập mạp dừng xe ở ven đường, chẳng qua liền thấy xe của Trương Vân là Cốc Linh Linh ở phía sau, đang ngoắc mình, Lục Minh không có biện pháp, đành phải qua chào hỏi các nàng, Trương Vân vội vàng nói : "Nhanh lên xe, chúng ta sẽ đi theo Lại mập mạp, nếu có gì không đúng, thì cứ chia nhau ra mà đi! Người ta còn muốn ăn thịt em nữa là, mau lên đây!"
Lục Minh nghĩ thầm, chỉ cần không trở về Khô Lâu, thì đi đâu cũng được.
Hơn nữa, nàng ta muốn, nhưng mà chưa hết thời gian hạn chế một tháng mà! Ngoài ra, mình cũng có thể dùng thân thể bị thương làm lý do để từ chối yêu cầu của nàng!
Thấy vô số đội chó săn lạng qua lạng lại bên ngoài, nhanh chóng lên xe, cũng không ngồi ở chồ cạnh người lái, mà là ngồi ở phía sau cùng Cốc Linh Linh, lại hỏi : "Các người làm sao biết tôi đến đây?"
"Bọn chị không nhìn thấy em, nhưng có thể nhìn thấy hai ông mập kia, nhất là khi bọn họ lén lút lái xe, nên đi theo bọn họ, em sẽ xuất hiện!"Trương Vân mỉm cười, lại nói : "Em yên tâm, trừ Linh Linh và chị Vương, không ai biết La thiếu gia chính là Kungfu Panda đâu, người ta làm việc còn có thể hại em sao? Phía sau có xe đuổi theo, ai da, là xe của nữ hoàng đồng tính luyến ái!"
Mila lái xe đuổi theo phía sau, rồi vượt lên song song, hai con nhỏ tóc vàng trên không ngừng ngoắc Lục Minh, lại dùng thứ tiếng Pháp nói : Công phu Trung Quốc thật lợi hại; Kungfu Panda thật lợi hại.
Lục Minh thiếu chút nữa té xĩu, may là các nàng không nói tiếng Hán, không là người đi đường có thể nghe thấy rồi.
Mila khẽ quát một tiếng, làm cho hai em tóc vàng câm mồm lại, sau đó nói : "Có rãnh, tôi, gọi cho anh, dạy tôi, võ công!"
Nói xong, cũng không quản Lục Minh có đồng ý hay cự tuyệt hay không, phóng xe về phía trước, nhanh chóng biến mất. Trương Vật nhìn vào kính thấy Lục Minh cau mà,y cười nói : "Nữ hoàng bách hợp cũng động tâm à? Xem ra mị lực của Kungfu Panda thật không nhỏ! Em đừng tức giận, chị không nói gì hết, nếu em mệt, để cho Linh Linh mát xa vai cho em một chút nha!"
Cốc Linh Linh trong lòng chờ mong, nếu hắn nằm trên đùi mình, để cho mình mát xa, thì cái cảm giác này, nhất định không tồi.
Nhưng mà, thân phận hai người kém nhau quá, mình chỉ là một nữ phục vụ nhỏ nhoi trong một sòng bạc, hắn là La thiếu gia cao cao tại thượng không gì là không làm được, là anh hùng của toàn bộ HongKong... nàng không dám nghĩ nhiều!
Lục Minh mìm cười, đang muốn mở miệng, bỗng nhiên điện thoại vang lên.
Vừa nhìn, là Trầm Khinh Vũ gọi đến, nàng ta nhàn nhạt nói : "Đại anh hùng, muốn ở trên xe của tiểu quả phụ à, vậy bọn em về. Lúc đầu mọi người tính toán muốn đi bơi với nhau, ăn mừng một chút, bây giờ xem ra, anh có đã có người bồi rồi!"
Trong giọng nói của nàng có chút ghen tuông, nhưng đây không quan trọng. Điều quan trọng hơn chính là, Lục Minh vừa nghĩ đến cảnh Trầm Khinh Vũ, Niếp Thanh Lam, Cảnh Hàn, Giai Giai bốn nàng mặc áo tắm đứng trước mặt mình, cái cảnh này, thật sự làm cho người ta chờ mong, đẹp không thể tả xiết...Đừng nói là để mình trên xe của Trương Vân, cho dù có giam mình xuống mười tám tầng địa ngục, cũng phải nhìn các nàng cho bằng được.
Trương Vân không nghe được gì, nhưng trực giác của phụ nữ nói cho nàng biết, đây nhất định là một người rất quan trọng gọi cho hắn, vì thế hỏi : "Bạn gái của em?"
"Là tiểu di của tôi, nàng phái người đến đón tôi, tôi phải đi rồi!"Lục Minh không đợi hai nàng mở miệng, mặc một cái áo khoác vào, mở cửa xe ra, từ phía sau, một chiếc mô tô vọt lên, trực tiếp lao đến bên cạnh Lục Minh, vẫn không giảm tốc độ lại, hắn thiếu chút nữa đã té lọt đất rồi, may là Trương Vân phối hợp tăng tốc độ lên, đuổi theo gần một chút, Lục Minh nhảy ra, nhảy vào chổ ngồi phía sau của chiếc mô tô.
"Mỹ nhân, đừng bỏ anh xuống!"Lục Minh vui mừng ôm lấy vùng eo nhỏ nhắn của Cảnh Hàn. Cảnh Hàn dùng cùi chỏ trấn cho hắn một cái, chẳng qua, động tác này giống như là tình nhân làm nũng, không phải là giận dữ gì cả.
Chờ đến khi Lục Minh ôm chặt cái eo nhỏ của nàng, nàng cũng chỉ hờn dỗi vặn vẹo thân hình một chút, giống như là muốn giãy thoát ra, nhưng cuối cùng vẫn mặc cho hắn ôm.
Trên chiếc xe phía trước, Trầm Khinh Vũ buông điện thoại xuống, mỉm cười với Giai Giai, nói : "Tên xấu xa này tuy rằng giống một con ngựa hoang mất dây cương, nhưng mọi người vẫn quản được hắn, hắn sẽ không thể chạy thoát được, nhìn kìa, hắn đã trở lại!"
Niếp Thanh Lam lái xe, khen : "Chị Trầm thật có biện pháp, nhưng mà, chúng ta thật sự phải đi bơi với hắn sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.