"Như vậy không công bằng! Lại ba đánh một? Kungfu Panda không phải là một cao thủ, anh ấy cần nghỉ ngơi!"Tằng chưởng môn cực lực phản đối trận đấu.
"Thời gian quảng cáo đã qua, Kungfu Panda cũng đã được nghỉ ngơi, hơn nữa, chúng tôi cũng nhận được sự đồng ý của anh ấy, nếu không, chúng tôi có thể phái bá vương Norton hay là Samsom ra khiêu chiến với tuyển thủ Lạc Vân của các người... Cuối cùng, hai vị chủ trì, xin nhắc nhở hai người một câu, hai người là người chủ trì, không phải bình thẩm, chuyện nơi này, hẳn là phải do bình thẩm đoàn và trọng tài chúng tôi định đoạt!"Một thằng lùn của Uy quốc trong đám bình thẩm quốc tế đứng lên, dùng thứ tiếng Trung không tự nhiên nói ra một lần, sau đó lại dùng tiếng Anh bổ sung lại.
"Mờ ám lắm!"Lặc ca thở dài, nói : "Tôi biết thế nào bàn tay nhám cũng nhúng tay vào vấn đề này!"
Lạc Vân đã muốn động, nhưng Tà Dương vẫn lắc đầu, nói : "Nhẫn nại thêm một chút đi, nếu Kungfu Panda muốn chúng ta ra hay, hắn sẽ không khách khí!"
Khẽ gật đầu, Lạc Vân nhắm mắt lại, ngón tay chậm rãi nhịp nhịp, dùng thứ âm thanh cực nhỏ để nói : "Tà Dương, tôi cảm thấy, ba người này có chút quỷ dị, ánh mắt không thể nhìn, hơi thở của chúng cũng là cho tôi có một cảm giác xấu"
Hắc Báo chỉ hừ một tiếng, vì hắn đã nhận ra, ba người này chính là đám quỷ nhẫn đã tập kích mình ngày đó.
Hắn biết, nếu tuyển thủ dự khuyết bình thường của đối phương mở miệng khiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546488/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.