Lục Minh kinh ngạc, tại sao người này lại quang minh chính đại tìm mình?
Mà kỳ quái nhất là, người đàn ông mang vẻ tịch mịch này mình không quen biết, mà hết lần này đến lần khác đều có một hơi thở rất quen thuộc. Tướng mạo của hắn thanh tú, thân thể lệch gầy, mặc trang phục nhìn qua giống một kẻ mọt sách, nhưng trong lòng Lục Minh lại có chút dị thường, cảm thấy rằng người trước mặt là cao thủ trẻ tuổi hiếm thấy.
Lam Hải luôn luôn có những cao thủ trẻ tuổi ra đời, các lão đại xã hội đen như Thanh Long Hắc Báo gì này nọ cũng chỉ là thứ vứt di.
Ngay cả cái tên Vân Kiếm Phi gì đó trong cảnh đội, mặc dù là đội trưởng đặc công, nhưng Lục Minh căn bản là không xem ra gì.
Bất quá người đàn ông này lại làm cho hắn rất tò mò.
"Cậu chính là Lục Minh?"Người trẻ tuổi tướng mạo thanh tú lộ ra một nụ cười tịch mịch, tự giới thiếu : "Tôi gọi là Tàn Dương, có lẽ cậu chưa từng nghe qua, nhưng Thiên Phong tiên sinh cậu nhất định đã nghe qua, người muốn hẹn cậu ba tháng sau quyết chiến, địa điểm là tiểu thang cốc Vũ Hoa Thai"
"Đồ đệ của Thiên Phong thúc thúc? Anh khổ luyện thập tam thái bảo luyện đến tầng mấy rồi?"Lục Minh gật đầu, đáp lại, mang theo chút tò mò hỏi thăm.
"Đồng tử công tầng thứ tư, thập tam thái bảo tầng sáu, cư nguyên lưu hạc kinh tầng bảy ... Tôi nghe nói truyền nhân của Lục gia là thiên tài tập võ, trăm năm khó gặp, Thiên Phong tiên sinh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546437/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.