Dưới lầu, Ôn Hinh phu nhân đang nói chuyện phiếm cùng ông lão Trang Thần, Tiểu Đậu Đậu vừa nhìn vừa kêu to “mụ mụ” rồi nhào vào lòng nàng.
Nàng ôm lấy Tiểu Đậu Đâu, khẽ hôn một cái, lại khẽ nhìn Lục Minh mỉm cười, xem như là bắt chuyện.
“Thiếu gia, mới vừa rồi hai huynh đệ Quách thị gọi điện tới, hẹn cậu nửa tháng sau gặp mặt ở Thượng Thiên Nhân Gian. Hai huynh đệ họ Quách đều là hai lão tổ tông của Bích Thúy Hào Đình, bối cảnh không kém. Mặc dù thiếu gia có tâm lên núi bắt hổ nhưng nếu không nắm được nhược điểm của bọn họ thì tôi cảm thấy tạm thời không nên gây xung đột cùng bọn họ. Nên đề nghị cậu và Vương Đổng trước tiên đáp ứng, tùy cơ mà hành sự, ý cậu thế nào?” Ông lão Trang Thần đi qua cầu còn nhiều hơn cậu đi đường, cho nên khi ông ta lên tiếng Lục Minh liền gật đầu.
“Cậu cùng Hinh phu nhân nói chuyện tiếp đi, tôi đi an bài một chút” Ông lão Trang Thần đứng dậy gọi điện thoại cho Vương Đổng.
Ba ba, ngồi ở đây, ngồi ở chỗ này” Tiểu Đậu Đậu cảm giác có cả cha và mẹ ở bên cạnh thật là tốt, nên cô bé liên tục gọi Lục Minh lại đây ngồi.
“Được rồi, gọi ta là ca ca..Lục Minh tuy rất quý Tiểu Đậu Đậu, nhưng nếu tại trước mặt Ôn Hinh phu nhân hắn cảm giác thấy nếu trực tiếp đồng ý ngồi xuống thì có chút xấu hổ nên vẫn đứng đó.
“Tôi nghe nói anh phát minh ra hai loại linh dược quý hiếm, nên cố ý đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546382/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.