Một gã bảo an khác còn đang kinh ngạc, Hạ Linh lăn xuống đất bắn tiếp một phát, viên đạn xuyên qua tim hắn, tên bảo an ôm ngực, lảo đảo ngã xuống.
Lục Minh thầm khen Hạ Linh có bản lãnh và tĩnh táo.
Đáng tiếc là, nàng không biết năng lực của mình, cũng không tin tưởng mình dám nổ súng. Lúc Lục Minh nhặt lên súng lên, nàng còn khuyên Lục Minh: "Cậu giao khẩu súng cho Lí Quốc Thắng đi, hắn trước kia là bộ đội xuất ngũ".
Tên Lí Quốc Thắng là bảo tiêu của Lan tỷ, cũng muốn lấy khẩu súng của Lục Minh mà sử dụng.
"Ngươi cũng có súng, còn muốn lấy của ta?" Lục Minh nghĩ thầm, súng trong tay ngươi còn chưa sử dụng, dựa vào gì đòi lấy của ta?
"Súng của ta chỉ còn lại có một viên đạn!" Lí Quốc Thắng đưa súng của mình ra đổi cho Lục Minh, làm hắn cũng không biết nói gì.
"Đi nhanh đi, một hồi bọn kia nghe được tiếng súng sẽ lục soát tới đây" Chị Lan sợ đến mặt mày thất sắc, thanh âm run rẩy không ngừng, nàng cơ hồ muốn dựa vào Từ Hào, tên bảo tiêu đang đỡ nàng mới có thể miễn cưỡng bước đi. Giai Giai cùng Ngu Thanh Y cũng không khá hơn mấy, các nàng nhìn thấy Hạ Linh giết người, máu tươi đầy đất, cảm giác buồn nôn dâng lên, phải cố lắm mới không nôn ra tại chổ.
"Bây giờ không phải lúc khóc, cũng không phải lúc nôn mửa, nhất định phải kiên trì, các nàng cần dùng hết khí lực theo sau chúng ta thoát hiểm…" Lục Minh an ủi Giai Giai, dùng tay vỗ vỗ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546321/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.