Chương trước
Chương sau
Niếp Thanh Lam tìm đến Lộ Minh, đương nhiên là có nguyên nhân.
Vốn nàng vẫn đối với Lộ Minh đều chỉ trong giới hạn nhận thức "tiểu tử cổ quái", ban đầu cho rằng hắn chỉ có bộ dạng thuận mắt, chơi bóng rổ không tệ, đủ nhiệt huyết, khi gặp nguy cấp tỏ rõ khí khái nam nhi, có gan làm, không giống như những tên nam tử khác khiến người ta chán ghét, cho nên tìm hắn làm bạn trai thế thân, ứng phó với "Luyến ái nhiệm vụ" của mẫu thân đại nhân. Nhưng thủy chung nàng vẫn có trực giác, tổng thể làm cho nàng cảm thấy không đúng, cảm giác tựa như đã xem nhẹ cái gì đó.
Ban đêm là khoảng thời gian khiến người khác hoài nghi, nếu như tiểu tử này không có bản lãnh nhất định, Cảnh Hàn như thế nào mà … đến … đến tận nhà tìm hắn?
Cảnh Hàn là ai?
Yến Tử môn nữ phi tặc mắt cao hơn đầu, người thường căn bản nàng khinh thường không liếc mắt lấy một cái. Nhưng là nàng nhiều lần tìm Lộ Minh, thần thần bí bí, lại đưa cho hắn tiền để trả tiền thuốc men cho phụ thân của mình, hành động này căn bản không giống như là nàng ….. Nếu như chuyện này cần một lời giải thích, như vậy có thể suy đoán ra, tiểu tử Lộ Minh này không phải người thường!
Niếp Thanh Lam trong lòng có rất nhiều nỗi băn khoăn, nhưng tạm thời vẫn chưa thể kết nối lại làm một, chứng cớ mình cần cũng không thể tiến thêm một bước cho thấy đối tượng hoài nghi là Lộ Minh.
Nhưng là Niếp Thanh Lam bỗng nhiên có một loại cảm giác, tra hỏi tiểu tử này, có lẽ đối với vụ án của mình sẽ có đột phá lớn …. Nhất là khi thấy khối ngọc bích của Đằng Tỉnh trai lâu nằm trên bàn, nàng cũng có một loại cảm giác kì quái, khối ngọc bích này rất quen thuộc, giống như đã gặp qua khi nào.
- "Lão công, như thế nào trễ như thế mới trở về, người ta cũng đã chờ nửa ngày rùi đó". Niếp Thanh Lam phát hiện Cảnh Hàn rất có địch ý, rất khác so vơi trước kia. Nàng chẳng những không có chạy trốn, còn mơ hồ âm thầm có ý tứ bảo hộ Lộ Minh. Niếp Thanh Lam trong lòng nhất thời hiếu kì, tiểu tử này thật sự đáng giá như vậy? Cảnh Hàn thân là Yến Tử môn truyền nhân, không có khả năng cùng với nam tử luyến ái kết hôn sống chết, như thế nào lại giữ gìn Lộ Minh như thế? Niếp Thanh Lam là người thông minh, biết dùng cứng rắn khẳng định không được, tính tình Lộ Minh nàng đã hiểu đại khái, tính cách Cảnh Hàn như thế nào nàng lại nhất thanh nhị sở (rõ ràng nhất). Nàng nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, tiện thể bồi thêm một nụ cười ngọt ngào mê hoặc, tiến lên ôm tay Lộ Minh, giống như bình thường làm như không có thấy Cảnh Hàn ở đây.
- "Ta không phải lão công của ngươi, đừng có kêu thân thiết như thế ….". Lộ Minh thầm kêu không tốt. Lưỡng nữ gặp nhau, nói không chừng lại sắp đến một hồi long tranh hổ đấu.
- "Lão công, hôm nay đi đâu tìm việc làm? Ngươi thật vất vả, ta cho ngươi tựa vào bờ vai của ta nè!". Niếp Thanh Lam đem Lộ Minh kéo vào nhà, cố ý tựa như vô tình nhìn Cảnh Hàn liếc mắt một cái.
Cảnh Hàn vừa thấy Niếp Thanh Lam, vốn lập tức nghĩ đến rời đi, nhưng trong lòng nàng hiện lên dự cảm bất hảo nào đó.
Lần này, Niếp Thanh Lam có ý đồ không tốt đến, cũng không phải là bởi vì mình, giống như là hướng tới Lộ Minh.
Có lẽ bởi vì chính mình làm liên lụy đến Lộ Minh, chính mình nhiều lần tìm hắn, xảy ra sự khác thường, làm cho nàng bắt được nhược điểm nào đó, hiện tại có thể là tìm tới hỏi tội. Cành Hàn trong lòng nhảy nhót không ngừng, nghĩ đến Lộ Minh giúp mình giám định ngọc thạch, bóng dáng vội vàng từ đèn đỏ bên kia chạy tới, trong lòng cảm thấy hơi hơi ấm áp, chính mình hiện tại không thể bỏ mặc hắn. Mình cùng hắn tuy rằng không có bất cứ quan hệ nào, nhưng là Niếp Thanh Lam một khi tra được hắn có khả năng nhận biết ngọc, có thể mang hắn lên thành phố,bỏ tù để từ từ nghiên cứu......
Cảnh hàn nhìn thấy bên trong, phía trên mặt bàn đặt một khối bạch ngọc bích, ánh mắt càng trở nên lạnh như băng sương.
Quả nhiên, Niếp Thanh Lam không có hảo tâm, dưới khuôn mặt tươi cười của nàng, bụng dạ khó lường. Nghĩ vậy, Cảnh Hàn đưa tay đặt ở súng lục, cước bộ theo vào trong phòng, chuẩn bị tùy thời xuất thủ cứu Lộ Minh.
- "Ta ở công trường xây dựng hồ Nguyệt Tân thành cần tìm người làm thuê, vác bao xi - măng (cửu vạn). Sau đó ngươi đi nơi đó tìm ta, đêm nay ta liền dọn đưa vào công trường xây dựng. Mấy đồng chí cảnh sát bận bịu với án kiện, ta không dám ở lâu, mời ngươi đi cùng, sao? Đi chứ?". Lộ Minh biết rõ Niếp Thanh Lam không dễ dàng mời đi như vậy, đang suy nghĩ lí do thoái thác, vô tình thấy khối bạch ngọc của mình ở trên bàn, tay sợ tới mức run lên. Khối bạch ngọc này đương nhiên hắn quen thuộc, ban ngày ở Đằng Tỉnh Trai Lâu nằm trên mặt bàn,hắn lại cảm thấy có phần do dự,nên hay không đem năng lượng bên trong hấp thu hết? Nhưng lại sợ lưu lại đầu mối gì, để cảnh sát truy ra đến mình, cuối cùng đành đau lòng buông tha cho. Hiện tại, nó lại xuất hiện ở trên mặt bàn của mình, chẳng lẽ hồ ly mĩ nhân tra được ma thần truyền nhân chính là mình?
- "Phải không?". Niếp Thanh Lam vẫn lưu ý quan sát biểu tình trên mặt Lộ Minh, đối với phản ứng kinh ngạc của hắn cũng không bóc trần.
Chuyển mặt, hướng Cảnh Hàn mỉm cười, nói: "Cảnh nữ hiệp, ban ngày cùng với tiểu lão công của ta hẹn nhau đi đâu a? Ngươi là cướp của người giàu chia cho người nghèo, là hiệp nữ trừ bạo giúp kẻ yếu, phải chú ý hình tượng nhiều mới tốt!"
Cảnh Hàn sắc mặt lạnh lùng chuyển lãnh, hừ nhẹ một tiếng: "Không liên quan tới việc của ngươi, Lộ Minh, chúng ta đi!"
Lộ Minh nghe vậy, lập tức bước đi. Hồ ly mĩ nhân bộ dạng tuy đẹp, nhưng nàng luôn lừa gạt mình, lấy mình làm tấm chắn, so sách với Cảnh Hàn, thì lãnh mĩ nhân này còn đáng yêu hơn. Hiện tại nếu như phải chọn một trong hai người, vậy hắn tình nguyện cùng Cảnh Hàn đi. Niếp Thanh Lam duỗi tay ra cản lại, mỉm cười nói: "Vân Vân, đừng lo lắng, ta hôm nay không phải đến đối địch với nàng, ta chỉ là muốn biết rõ ràng một việc ….. Lộ Minh, những lời này của ta không phải là vì chình mình, ta vì cái mũ đội trên đầu, ngươi có bổn sự đặc thù gì? Ta chỉ hỏi một câu này thôi!"
- "Ta , ta biết phân biệt ngọc". Lộ Minh thấy Niếp Thanh Lam biểu tình tựa như cười như không, trong lòng thầm đánh giá, hồ ly mĩ nhân này khẳng định đã điều tra mình.
Nếu như một câu hỏi này mình không trả lời thật, khẳng định không lừa được nàng.
Hiện tại, chỉ có đem lực chú ý dời đi nơi khác, hy vọng có thể đoạn tuyệt tâm tư truy hỏi đến cùng của nàng, làm cho nàng đem mình thành biện ngọc kỳ nhân, mà không phải ma thần truyền nhân.
- "Thật sự là bé ngoan, ta thích nghe ngươi nói lời nói thật". Quả nhiên, Niếp Thanh Lam vừa nghe, cao hứng ra mặt nhìn Cảnh Hàn, ôm lấy cánh tay Lộ Minh, dùng đôi môi anh đào tại hai gò má Lộ Minh như chuồn chuồn điểm thủy hôn nhẹ một cái. Nàng quay mặt lại chuyển về phía Cảnh Hàn chậm rãi nói: "Hôm nay ta gọi điên thoại cho Tuyết cô, vốn muốn tìm ngươi, nhưng không nghĩ tới, để ta nghe được một cái tin tức đáng ngạc nhiên. Vương tổng ngày hôm qua đấu giá thạch thất bại, ném 60 vạn mua một tảng đá. Hôm nay, hắn thỉnh một vị cao nhân, lấy 20 vạn mua được cực phẩm Phỉ Thúy có giá 800 vạn …… Cảnh nữ hiệp, ngươi là từ lúc nào biết Lộ Minh có khả năng nhìn ngọc? Ngươi không nói, ta cũng biết, chính là lần trước! Ta nói Cảnh nữ hiệp gần đây như thế nào ra tay đều là hàng thật, nguyên lai là công lao của tiểu lão công của ta!".
- "Ngươi muốn mang hắn đi, hỏi súng của ta đã ". Cảnh Hàn hai súng nơi tay, chỉ vào Niếp Thanh Lam, lại hướng Lộ Minh ý bảo: "Đi mau!".
- "Yên tâm". Niếp Thanh Lam bỗng nhiên cởi mũ cảnh sát ra, đặt ở trên bàn, hướng Lộ Minh cùng với Cảnh Hàn ngọt ngào cười, nói: "Tan tầm, ta hiện tại không hề là cảnh sát. Ta hiện tại đại biểu cho chính mình, lấy thân phận bằng hữu, mời ngươi giúp ta nhìn xem khối ngọc bích này là thật hay giả?".
- "Năng lực nhìn ngọc của ta khi linh khi mất linh …..". Lộ Minh tiếp nhận ngọc bích, phát hiện ngọc bích năng lượng tràn đầy, cùng khối ngọc bích của Cảnh Hàn lần trước phải là một đôi.
Hắn nghĩ thầm rằng, nếu như nói ngọc bích này là thật, như vậy Cảnh Hàn khẳng định sẽ nghi ngờ.
Nếu như nói là giả, như vậy chính mình còn có thể điểm tay chân vào. Hơn nữa, chính mình ban ngày bình định căn cứ tổ chức buôn bán nội tạng người, còn không có lấy thù lao, hiện tại năng lượng khối bạch ngọc bích này vừa vặn bù lại một chút cho mình. Lộ Minh đầu tiên là nhìn Niếp Thanh Lam, phát hiện trong mắt nàng như cười như không, càng kiên định ý nghĩ của mình, tuyệt đối không thể để cho nàng nhìn ra sơ hở gì ……
- "Đây là giả!". Lộ Minh quyết ý lừa dối, vụng trộm đem năng lượng ngọc bích hấp thu hết, lại dùng lực đem bạch ngọc bích ném 'Phanh' xuống mặt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.