"Tôi tên Lộ Minh, là em họ của Thanh Lam, anh muốn gì? bóng chơi không thắng, muốn tức giận?" Lộ Minh chỉ vào Nhiếp Thanh Lam, đem nàng kéo xuống nước, hắc hắc hắc, chúng ta mặc dù bắt nạt người khác, nhưng cũng không để người ta quá tức giận a.
"tiểu tử thúi!" Nhiếp Thanh Lam cũng bị Lộ Minh cho vào tròng một lần, có điều nàng cũng không tức giận, còn mặc nhiên chấp nhận nàng và Lộ Minh có quan hệ 'thân thích'.
"a ha...thì ra là em họ của tiểu Nhiếp, tôi không biết, ha ha, tôi chỉ muốn làm quen với cậu mà thôi, tôi tên Vân Kiếm Phi, cậu chơi bóng rất hay, ở đội tuyển thanh niên của tỉnh?" Vân Kiếm Phi nghe vậy, thầm kêu không tốt, chẳng trách quan hệ của hắn với Nhiếp Thanh Lam gần gũi như vậy, Nhiếp Thanh Lam bình thường cách xa người khác cả nghìn mét, giờ chẳng những đưa nước, còn lau mồ hôi, thì ra là em họ. Thật xấu hổ, đắc tội với tiểu tử này, còn muốn theo đuổi mỹ nữ sao? gã vộ vàng cười lên, nắm chặt tay Lộ Minh, nhiệt tình nói: "Chúng tôi định tới 'Hồng Trường' uống cốc bia, cậu có đi cùng không?".
"Để lần sau, anh chơi bóng cũng được, có điều tiểu xảo nhiều quá" Lộ Minh không chút khách sáo phê bình.
"Ách, hôm nay có chút nóng nảy..." Vân Kiếm Phi thầm kêu không hay, có thể Nhiếp Thanh Lam kêu tên em họ tới ngầm dò xét phong độ của mình, mình vừa rồi trên sân ngầm thi thố rất nhiều thủ đoạn, thôi rồi, lúc trước sao lại không hỏi cho rõ ràng.
Vân Kiếm Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546286/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.