Lộ Minh nghe thấy vội nhìn, liền phát hiện một em mặc kỳ bào* (váy truyền thống xẻ tà đến đùi của thằng TQ mà hơi hơi giống áo dàthegioitruyen.com nhưng mà không có quần trắng dài giống áo dài thì tiếng việt gọi là gì coa ae nào bit ko, cứ gọi nó là kỳ bào nhé) đang vẫy tay với mình, nàng bỏ lại đồng bạn, một đường chạy lại, ẩn hiện dưới kỳ bào là cặp chân dài trắng muốt,lắc qua lắc lại trông rất sinh động, cái eo nhỏ vừa một tay ôm(ko fải 1 vòng ôm ah nha :D) mềm mại động lòng người, Lộ Minh nhìn thấy không khỏ sửng sốt, em bé kỳ bào này nhìn có chút quen, nhưng nghĩ không ra là đã gặp ở đâu. 
"Bạn, bạn là..." Lộ Minh đoán nàng là bạn học cùng trường đại học, nhưng quả thực không nhớ nổi nàng tên là gì. 
"Em là Gia Gia, xem anh cái khúc gỗ này, bạn cùng trường đại học cũng không nhận ra, đấy là mới tốt nghệp có mấy tháng đấy, anh tới ăn cơm hay tìm người, anh đừng có nói với em là có hẹn với mỹ nữ đó? nếu đúng vậy, thì em sẽ không làm phiền nữa!" em bé kỳ bào mặt trang điểm rất nhẹ, rất thu hút, khiến cho tim Lộ Minh tăng tốc đập liên hồi. 
Hắn liền nghĩ tới 1 câu thơ(chết tôi, trc giờ ko dịch thơ thẩn) 
"Dục đem tây hồ so tây tử, đạm trang nồng trát tổng tương nghi". 
đem Tây hồ so sánh với tây thi, thì thanh lương Tây hồ cũng như Tây Thi trang điểm, 
(Đây là bài thơ Ẩm hồ thượng chu thanh hậu vũ của Tô Thức) 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546271/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.