Nhạc Tích gặp phải một chuyện vô cùng rắc rối khi phải sống chung với một quỷ hồn công tử. Làm thế nào để có thể sống yên ổn cùng với 1 quỷ hồn? Ngày đó lúc nàng tới viếng mộ sư phụ đã nhặt được một quỷ hồn công tử vô cùng hào hoa phong nhã đẹp trai khiêm tốn dịu dàng điềm đạm đáng yêu, chứ không phải là quỷ hồn đại thiếu gia này!
Còn vụ tự xưng “bổn công tử” là cái quái gì đây? Không phải lúc bọn họ vừa gặp hắn luôn tự xưng là “tại hạ” sao? Tại sao có thể chuyển đổi xưng hô một cách “vô cùng tự nhiên” đến thế được cơ chứ. Thật cũng đáng thương khi hắn không nhớ rõ mình là ai, chỉ có thể quanh quẩn ở cái nghĩa địa đó, người tới viếng mồ mả rất đông nhưng ta lại chỉ cảm thấy quen mỗi mình ngươi, cũng chỉ có mình ngươi mới có thể nhìn thấy ta. Nên quỷ hồn liền theo nàng về đến bây giờ.
Thật ra quỷ hồn cũng là một công tử tốt bụng, Nhạc Tích quyết định dựa vào tấm bia mộ tìm ra thân thế cho quỷ hồn. Liệu cuộc tìm kiếm này có đứa họ đến những bất ngờ mà quỷ hồn vốn không muốn biết không? Có khi nào Nhạc Tích ngày đêm bên cạnh quỷ hôn nảy sinh tình cảm không?