- Làm gì nhốn nháo ở đây vậy, ngươi nhanh đi mặc quần áo đi!
Tần Thiên nhìn Linh Nguyệt buồn bực nói, dù sao thì hắn cũng là nam nhân, ngươi cứ chỉa mông đít vào mặt ta, làm sao mà ta chịu nổi được...
- Hì hì, ta đây đi, lão công, ngươi không được chạy đi đâu đó.
Linh Nguyệt nhìn Tần Thiên nói, dứt lời hôn hắn một cái, sau đó liền cùng Sở Tương Tương bước ra ngoài.
- Tiểu Thiên, ngươi chuẩn bị thu nàng ta sao?.
Tiêu Du nhìn Tần Thiên hỏi.
- Làm gì có, tỷ, ngươi phải tin ta, tuyệt đối không cách nào xử lý được, nha đầu kia bị não tàn ấy, bại dưới tay ta rồi mà còn không phục muốn tìm cách trả thù.
Tần Thiên buông tay, khuôn mặt bất đắc dĩ nói.
- Vậy ngươi cứ thu nàng ta đi, dù sao cũng không ngu mà không muốn nhỉ?.
Tiêu Du nhẹ nhàng nói, hoàn toàn không ngại chuyện Tần Thiên thu nữ nhân, nếu nam nhân khác thấy lão bà của mình như vậy, đoán chừng đều cung phụng mỗi ngày.
- Thôi mà, cô nàng này quỷ kế đa đoan, đừng để nàng ta đùa bỡn.
Tần Thiên lắc đầu, cự tuyệt yêu cầu của Tiêu Du, cúi đầu xuống lấy đồ ăn ăn, Tiêu Du nhìn Tần Thiên như vậy, cũng không nói gì, bắt đầu xào đồ ăn.
- Đúng rồi, thiếu chút nữa ta quên mất, vừa rồi Chỉ Nhược đã hiểu nhầm hai chúng ta, để đệ gọi điện thoại giải thích cho Chỉ Nhược.
Loading...
Tần Thiên vừa dứt lời đã bước ra ngoài, lấy điện thoại di động ra gọi cho Triệu Chỉ Nhược, vừa lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550313/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.