Tần Thiên ôm Linh Nguyệt thoát ra khỏi đám đông, sau khi ra đến bên ngoài, hắn từ từ ngừng lại, đặt Linh Nguyệt trên mặt đất...
- Được rồi, không còn ai ở đây nữa đâu, đừng có mà bụm mặt nữa.
Tần Thiên nhìn Linh Nguyệt nói, thầm nghĩ trong lòng, cô nàng này sao mà thơm vậy, mới vừa nãy ôm cô đi ra, cơ thể vô cùng mềm mại, hương thơm ngào ngạt truyền vào trong mũi hắn, làm cho Tần Thiên cảm thấy vô cùng sung sướng, bất quá bây giờ Tần Thiên không còn như trước nữa rồi, hắn có thể nhịn, không dám làm loạn.
Linh Nguyệt nghe được lời Tần Thiên nói..., thấy tiếng ồn bên tai đã hết, liền bỏ tay xuống, bất quá trong lòng vẫn cảm thấy bối rối, nàng không nghĩ tới vừa rồi muốn cắn Tần Thiên, lại biến thành hôn Tần Thiên, nàng quê muốn chết rồi.
Nhưng mà Linh Nguyệt phát hiện môi của nàng xuất hiện một cảm giác kì lạ, trong lòng có chút tiếc nuối pha chút lưu luyến, không đành lòng rời xa hắn.
Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ chuyện này, lúc này trong lòng Linh Nguyệt tức muốn chết, ngực của mình rồi môi của mình đều bị Tần Thiên chạm vào rồi, nhất định phải dạy dỗ hắn một trận mới được.
- Không có chuyện gì rồi, ta đi trước, còn chuyện ngươi cố ý hôn ta thì ta bỏ qua cho ngươi đó đừng có chiếm tiện nghi nữa, nếu không ta sẽ trả thù đó.
Tần Thiên nhìn Linh Nguyệt thản nhiên nói, nói xong liền xoay người rời đi.
- Không cho đi, lưu manh, ngươi đứng lại!
Linh Nguyệt thấy Tần Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550301/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.