Trong sơn động, Yến Thủy Dao đang suy nghĩ chuyện mình bị Tần Thiên nhìn thấy hết thì nghe thấy bên ngoài có tiếng sấm nổ đùng đùng. Nàng biết chút nữa thôi trời sẽ mưa rất to, lập tức liền quay đầu nhìn ra ngoài nhưng không thấy Tần Thiên đi vào, nhất thời rất nàng cảm thấy kỳ lạ. Ngẩn ngơ một lúc mới chợt xấu hổ nghĩ đến, có thế Tần Thiên sợ mình lúng túng nên không vào...
“Nhìn bên ngoài mưa lớn như vậy, hắn có bị ướt hay không, có chỗ trú mưa hay không?”
Yến Thủy Dao suy nghĩ một chút, chính mình dù sao cũng bị Tần Thiên nhìn thấy hết rồi, vậy nhìn thêm lần nữa cũng không sao. Lúc trước Tần Thiên có thể nhịn được, không làm những chuyện đê tiện với mình, xem ra Tần Thiên cũng sẽ không cưỡng hiếp mình, dù có muốn thì mình cũng không có cách nào chống trả, không bằng gọi Tần Thiên đi vào.
Suy nghĩ một chút, Yến Thủy Dao liền kêu to :
- Tần Thiên, ngươi vào đi, bên ngoài mưa lớn quá.
Giờ phút này, Tần Thiên đang núp cạnh cửa động, bị dính mưa ướt đẫm. Hắn đang nghĩ có nên tiến vào bên trong Thần Tàng tinh cầu để tránh mưa không, liền nghe được tiếng gọi của Yến Thủy Dao, trong lòng nhất thời do dự. Có nên đi vào hay không, nếu đi vào ta không cầm lòng được làm sao bây giờ. Tần Thiên mặc dù háo sắc, nhưng cũng không phải là cái loại người lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn, lần duy nhất là lần với Lâm Hiểu Di. Nhớ lại lúc đó, hắn cảm thấy rất đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550234/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.