- Tên tiểu tử này muốn chết rồi.
- Tuyệt đối chán sống rồi, nếu không sao dám mắng Trần Phú Khang chứ.
- Hắn thế nào cũng chết không toàn thây.
Lập tức, những người xung quanh rối rít nghị luận, Trần Phú Khang lạnh lùng nhìn Tần Thiên, còn Tần Thiên vẻ mặt dường như không có chuyện gì, hoàn toàn không để gã vào trong mắt.
- “Keeng”
Một tiếng gõ vang lên.
- Hai vị qua đây, đem đồ đánh cược để xuống. Gã đạo sĩ la to nói.
Hai người cũng lập tức đi tới.
- Nhìn người như vậy, chắc không có nhiều lệnh bài cho lắm, thôi thì đánh cược năm miếng lệnh bài nhé. Trần Phú Khang nhìn Tần Thiên nói.
Gã hoàn toàn cho rằng với cái thực lực thấp kém như Tần Thiên không thể nào có năng lực đoạt được lệnh bài.
- Không thành vấn đề. Tần Thiên sảng khoái trực tiếp lấy ra ném lên bàn gỗ.
Trần Phú Khang nhìn thấy Tần Thiên có thể dễ dàng lấy ra như vậy, có chút kinh ngạc. Gã muốn mượn cơ hội làm nhục Tần Thiên một phen không ngờ Tần Thiên lại có.
- Tốt, hai bên tiền đáh cược là mười tấm lệnh bài, tranh tài bắt đầu, nhận thua hoặc rớt ra ngoài đều tính là thua. Gã đạo sĩ nói.
Loading...
Sau đó lại gõ trống một cái, hai người lập tức trở lại nơi so tài.
- Người nếu đánh không lại, có thể quỳ xuống cầu xin tha thứ, ta sẽ suy nghĩ lại tha cho cái mạng nhỏ nhà người. Trần Phú Khang tràn đầy tự tin nói, khí tức cực kỳ kiêu ngạo.
- Đậu xanh, con mẹ nhà người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550222/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.