- Người có bao nhiêu lệnh bài? Tần Thiên hỏi Tạ Phong, hai người bây giờ cùng nhau đồng hành.
- Ta đang có ba mảnh, từ đầu đến giờ ta chẳng quan tâm cái là Địa Bảng kia, chỉ là ông già nhà ta bắt ta tới cái nơi này rèn luyện. Ta thật sự bị ép buộc đấy, cho nên lệnh bài với ta có hay không không quan trọng, người thích không ta cho người đây. Tạ Phong trực tiếp ném ba cái lệnh bài cho Tần Phong.
- Không cần đâu, người tự giữ đi. Tần Thiên cự tuyệt.
- Đúng rồi, bây giờ tối rồi chúng ta đi đấu thế, phải còn tìm chỗ ngủ chứ. Tạ Phong nói.
- Không ngủ được, buổi tối mới là lúc thích hợp để chém giết đoạt lệnh bài, à mà không đúng người có thể đi ngủ.
- Sao ta có thể không nghĩa khí như vậy chứ, chúng ta cùng đi giết người.
Hai người đi vào sâu bên trong rừng, một bóng ma cũng không thấy, chỉ có đôi lúc phát hiện vài cổ tử thi. Trời rất nhanh hoàn toàn tối mù nhưng hai người vẫn không có ý dừng lại.
- Thơm quá đi, mùi thịt nướng. Tạ Phong nuốt nước miếng nói, từ chiều đến giờ hắn chỉ ăn miếng khô bò. Hai người ngửi thấy được mùi thơm phát ra.
Tần Thiên cũng thấy có chút đói bụng, hit mũi một cái lập tức cảm nhận được phương hướng. Hắn ra hiệu cho Tạ Phong thu lại hơi thở, rồi đi theo mùi hương thịt nướng truyền đến.
Chỉ trong chốc lát, hai người đã đến nơi có mùi thịt, từ nơi phát ra cũng không cách xa nơi hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550220/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.