- Tần Thiên, người nhất định phải cẩn thân đó, Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên lo lắng nói, ôm lấy Tần Thiên...
- Em cứ yên tâm, anh làm sao có chuyện gì được. Tần Thiên vỗ vai Chỉ Nhược an ủi nói.
- Ừ.. Triệu Chỉ Nhược nhìn thật kĩ Tần Thiên, sau đó mạnh dạn hôn hắn, nụ hôn kéo dài hơn một phút đồng hồ, Triệu Chỉ Nhược mới buông ra.
- Tốt lắm, em rời khỏi đây đi. Tần Thiên buông Triệu Chỉ Nhược nói, Triệu Chỉ Nhược gật đầu, sắc mặt hồng hồng. Ánh mắt mãi mãi nhìn Tần Thiên luyến tiếc sau đó mới đi ra.
Tần Thiên nhìn thấy Triệu Chỉ Nhược đã đi ra đến nơi nộp lệnh bài rồi mới xoay người đi vào lại trong rừng rậm.
- “Đi bên này xem tình hình thế nào.” Tần Thiên nhìn con đường bên trong rừng rậm rồi thầm nghĩ. Hắn đi về phương hướng mà hai ngày qua hắn vẫn chưa đi tới.
Đi đại khái được nửa tiếng, Tần Thiên nhìn thấy vô số tử thi, tất cả đều bị chém thành từng mảnh, thủ đoạn ra tay vô cùng tàn nhẫn, khắp nơi đều là máu. Tần Thiên đi ngang qua, trên người dính một chút máu tươi, hắn liền thấy máu vẫn còn hơi ấm chứng tỏ mọi người chết không được bao lâu. Lập tức, Tần Thiên cảnh giác cao độ, cảm ứng xung quanh xem có Dị Năng giả nào mai phục gần đây không. Loading...
Thế nhưng, bốn phía không có chút động tĩnh, nhìn những cái xác nằm la liệt bên dưới đất Tần Thiên vẫn không dám buông lỏng, cẩn thận từng bước tiến vào. Đi chưa được vài bước, Tần Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550217/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.