"Ông xã, anh đi thăm thúc thúc sao không gọi điện thoại trở lại a, hại làm bọn em lo lắng gần chết! " Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên vẻ mặt trách cứ nói, trên chân đau đều quên.....
"Thúc thúc? " Tần Thiên nghi ngờ nói.
"Không phải sao, Tiêu Du nói anh đi thăm thúc thúc. " Triệu Nhã Chi nói.
"Nga, đúng, điện thoại di động anh không mang đi, cộng thêm chỗ của hắn quá vắng vẻ, tín hiệu không tốt, tới chúng ta đi vào trước. " Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi nói, hiển nhiên, Tiêu Du vì mình lấy cớ.
"Ừ. " Triệu Nhã Chi gật đầu, Tần Thiên ôm nàng vào nhà mình, đem nàng đặt ở trên ghế sa lon, ngay sau đó lại lần nữa đi ra, thu thập sữa tươi trên mặt đất, đem vào bên trong phòng, khóa chặt cửa.
"Nhã Chi, chân em sao rồi, để anh xem nào. " Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi hỏi, ngay sau đó cúi người, nâng chân Triệu Nhã Chi lên kiểm tra, Triệu Nhã Chi nhất thời chau mày, trong miệng phát ra tiếng đau đớn.
"Ông xã, anh nhẹ chút, rất đau! " Triệu Nhã Chi nói.
"Tốt, Nhã Chi anh giúp em chữa thương! " Tần Thiên nói, ngay sau đó đem giày cao gót của nàng cỡi ra, mắt cá chân sưng tấy lên. Chân Triệu Nhã Chi cực kỳ xinh đẹp, da non mịn, sờ rất thoải mái, Tần Thiên những ngày qua đều ở Thần Tàng tinh cầu, không có đụng qua nữ nhân, hiện tại chạm vào Triệu Nhã Chi,nhất thời có phản ứng.
"Nhã Chi, chân em thật xinh đẹp a. " Tần Thiên nhìn chân Triệu Nhã Chi, ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550195/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.