- Sắc lang, anh quá lớn mật, nếu bị mẹ em biết thì thảm rồi!
Trong phòng bếp, Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên trách cứ, nhưng trên khuôn mặt lại tràn ngập thỏa mãn.
- Hắc hắc, không việc gì, không phải là không bị phát hiện sao? Lão sư, có muốn một lần nữa không?
Nghe Tần Thiên nói sắc mặt Lâm Hiểu Di nhất thời đại biến, vội tránh xa hắn ra, cầm một cái vung chắn trước mặt Tần Thiên.
- Không được, anh đi ra mau!
Lâm Hiểu Di cảnh giác nhìn Tần Thiên, nếu lại tiếp một lần nữa thì cơm cũng không kịp nấu mất. Hiện tại đã đến trưa, bụng đã đói, ngay cả bữa sáng cô và hắn cũng chưa ăn.
- Hắc hắc, được rồi, đừng vội, để anh giúp em thái đồ ăn, anh bảo đảm sẽ không làm loạn nữa, bảo đảm đấy!
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di nghiêm túc nói.
- Thật chứ?
Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên đầy nghi ngờ.
- Thật!
Tần Thiên lại một lần nữa nghiêm túc nói, nhưng tiếp theo lại giả vờ ngượng ngùng:
- Trừ phi em lại muốn, anh sẽ không cự tuyệt, nhưng lão sư này, em phải ôn nhu một chút, người ta hơi sợ!
- Mắc ói! Cút ra ngoài! Mắc ói muốn chết!
- Thiệt là, người ta thuần khiết như thế, em sao có thể nói là buồn nôn a? Quá đả thương trái tim người ta rồi!
- Anh còn nói, em lấy muỗng đập anh bây giờ!
Lâm Hiểu Di tức giận nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên liền cười hì hì không chọc giận nàng nữa.
Sau đó, hai người bắt đầu nấu ăn, Tần Thiên cũng không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550173/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.