- Con mẹ nó, ngươi không có chuyện gì chạy tới làm gì a, thật muốn chết mà.
Tần Thiên nhìn Phong Tử mắng.
- Hắc, chúng ta là huynh đệ, nhất định phải chết chung một chỗ chứ. Nếu không, xuống địa ngục biết tìm chỗ nào bây giờ.
Phong Tử nhìn Tần Thiên cười trêu ghẹo nói. Hai người cùng ha hả cười lớn, Phong Tử tựa hồ như muốn khóc.
- A Thiên… Tao không sợ chết, nhưng tao vẫn chưa muốn chết, tao còn chưa giết hết đám người trong nhà kia, mẹ tao cũng chưa tìm về được, tao không cam lòng.
Phong Tử nhìn Tần Thiên khóc nói, lần đầu tiên nhìn Phong Tử khóc, Tần Thiên nghe lời hắn trong lòng lo lắng.
Chết, hắn cũng không muốn chết, thù giết cha mẹ còn chưa báo, đám huynh đệ Thiên bang sống chết thế nào còn không biết, nữ nhân trong nhà vẫn chờ hắn. Tiêu Du còn chưa gả cho hắn, hắn làm sao có thể chết được, nhưng hiện tại hắn không thể làm gì, lực lượng cơ hồ đã tiêu hao hết, thân thể bị trọng thương, sống thế nào đây.
- Ba Baca, ta muốn ngươi đem Phong Tử vào bên trong có được không? Ta van ngươi…
Tần Thiên hỏi.
- Chủ nhân, Phong Tử là người sống, điểm tích lũy của người không đủ, Ba Baca không thể nào mang hắn vào, đây là quy định của hệ thống, xin lỗi.
Ba Baca nói, đây là lần thứ ba Tần Thiên van xin Ba Baca, tuy nhiên nó vẫn cự tuyệt.
- Mẹ nó, phá hệ thống đi, không có nhân tính, lão tử chết rồi, mày sống thế đéo nào.
Tần Thiên chửi ầm lên, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550167/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.