- Đệch mịa mày, tới đây còn dám lớn lối, mày cho rằng đây là bên ngoài sao? Có tin tao chém chết cha mày luôn không?
Áp Tử nhìn Tần Thiên đắc ý nói.
- Hừ đầu năm này thật nhiều người không biết sống chết, cho là mình rất lợi hại, đem người khác không để vào mắc. Nếu không để hắn nếm chút lợi hại, thì thật có lỗi với nhân dân.
Một tên lão đại ăn mặc lòe loẹt nhìn Tần Thiên khinh thường nói.
- Đúng vậy…
Những tên lão đại khác cũng rối rít phụ họa.
- Các người làm gì vậy? muốn đánh nhau phải không?
Phong Tử nhìn đám người kia lạnh lùng nói.
- Càn rở! Nơi này là chỗ cho mày nói chuyện sao? Cũng chỉ là con chó của Tần Thiên mà thôi, Tần Thiên còn chưa dám mở mồm, đâu đến lượt mày sủa hả?
Tên ăn mặt lòe loẹt nhìn Phong Tử quát lạnh nói.
- Mày nói thử câu nữa coi, tao băm thây mày ra bây giờ.
Tần Thiên nhìn tên kia lạnh lùng nói. Trên người toát ra cỗ sát khí, tập trung trên người tên vừa nói. Trong nháy mắt,tên kia cảm thấy như bị Tần Thiên lột truồng, giống như bị ác quỷ theo dõi. Ngay lập tức ngập miệng, không dám nói nửa lời.
Bên cạnh đó, đám người vây quay cảm thấy sát ý trên người Tần Thiên, không khỏi cau mày.
Hoàng đế nhìn mọi người, lập tức tránh ra, đồng thời bảo các lão đại tản ra. Sau đó đám đại hán cầm khảm đao liền đem hai người vây lại.
- Hừ! Tần Thiên, có bản lãnh thì băm tao thử xem. Hôm nay mục đích tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550162/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.