- A! Tiểu tử, mày muốn chết, dám đánh tao à, tao phải bằm thây mày ra.
Lão già giận dữ nhảy dựng lên, toàn thân tỏa ra khí thế cường đại mạnh mẽ tấn công Tần Thiên, tốc độ gần bằng Tần Thiên thuấn di, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tần Thiên.
Tần Thiên vừa thấy liền định tránh nhưng giọng nói của Ba Ba Ca vang lên trong đầu hắn.
- Chủ nhân, đừng tránh, dùng dị năng của ngài đỡ đòn, như vậy mới càng đánh càng hăng!
Tần Thiên nghe vậy liền hủy thuấn di, vung quyền tiếp đòn, nhưng quá vội vàng cả người vị đánh bay.
- Chết đi!
Lão già phẫn nộ quát, mạnh mẽ nhảy lên đạp một cước xuống đầu Tần Thiên.
- Đê Ka Mờ!
Tần Thiên nhìn thấy vội tung mình, tránh đòn trong tích tắc.
Oành!
Một cước của lão giả nện xuống nền xi măng in hằn một dấu chân.
- Mợ, nếu bị giẫm lên đầu thì có cháo óc ăn rồi.
Tần Thiên đứng lên nhìn chỗ in dấu chân của lão già sợ hãi mà nói.
- Tiểu tử, chết đi!
Lão giả một kích không trúng tức giận quát lên, lại tiếp tục đánh tới.
- Hừ, lão gia hỏa, ta sợ sao, đánh chết ngươi!
Tần Thiên hừ lạnh, phát huy toàn bộ năng lực trả đòn.
Ầm ầm ầm.
Nháy mắt hai người đều đã đánh nhau cả trăm hiệp, Tần Thiên phát huy tối đa thực lực, sức mạnh mỗi quyền cực kì đáng sợ; lão già thì có ưu thế về tốc độ nên hai người không ai chiếm tiện nghi cả.
Bên phía Phong tử.
Chiến đấu quá lâu, hai bên đều đã mệt mỏi, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550112/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.