Cộc cộc!
Dì Triệu, là ta, ngươi có ở nhà không, mở cửa nhanh.
Tần Thiên vỗ cửa hô lớn, trong đầu thì vẫn còn nghĩ đến tình cảnh vừa xảy ra bên trong nhà tắm, vưu vật kia của Lý Phỉ Nhi thật đúng là quá lớn a, thật sự là tốt nhất trong những nữ nhân mà hắn từng sờ qua, tiếc là chỉ sờ được có hai ba giây.
- Đến đây!
Triệu Nhã Chi ở bên trong hô, tiếng bước chân vang lên. Cửa mở ra, Triệu Nhã Chi trùm khăn tắm đứng ở nơi đó, đầu tóc ẩm ướt, lộ ra tảng da thịt trắng, bắp đùi thon dài non mịn, hai ngọn núi làm cả chiếc áo tắm phải nhô ra.
"Kháo, không phải chứ, làm sao ai cũng tắm a. " Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi hô lớn. Mới vừa rồi dục hỏa còn chưa tắt, hiện tại lại gặp thêm mồi xăng, Tần Thiên lập tức chui vào phòng khóa cửa lại.
- Tiểu Thiên, làm sao vội vàng hấp tấp vậy, ngươi nói cái gì mà cũng tắm hả?
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên hốt hoảng hỏi.
- A, không có, không có gì, Dì Triệu, ngươi thật là biết chăm sóc bản thân a!
Tần Thiên mê đắm ngắm cặp đại nãi tử của Triệu Nhã Chi nói, đưa tay ra muốn sờ, nhưng nàng tránh đi.
- Lưu manh đáng chết, ngươi cút ra cho ta!
Lúc này, một tiếng rống giận đáng sợ từ bên ngoài truyền đến, dọa Tần Thiên kêu to một tiếng.
- Cái người đàn bà chết tiệt chanh chua này đã luyện qua công phu sư tử rống a, làm sao có thể lớn tiếng như vậy chứ.
Tần Thiên thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550053/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.