- Tại sao lại có cảnh sát đến, làm sao bây giờ, A Thiên!
Phong Tử nhìn Tần Thiên có chút lo lắng mà nói.
- Không có chuyện gì, có tao đây!
Tần Thiên nhìn Phong Tử nói, sau đó nói với Triệu Tiểu Nhã ở bên trong xe đi, không nên đi ra ngoài.
Ba chiếc xe cảnh sát cùng một siêu xe nhanh chóng hướng Tần Thiên bọn họ bên này lái tới, rất nhanh liền dừng ở trước mặt bọn họ, cửa xe mở ra, mười mấy cảnh sát nhanh chóng xuống xe rút súng chỉ vào bọn người Tần Thiên, nhìn trên mặt đất đến gần ba mươi người tàn phế, tất cả đều sợ ngây người.
- Không được nhúc nhích, lập tức bỏ vũ khí, ôm đầu ngồi xổm xuống.
Một cảnh sát mặt như bánh nướng có vẻ là đội trưởng quát to, nhưng mà thành viên Thiên bang một người cũng không nghe theo.
- Có nghe hay không, bỏ vũ khí xuống, nếu không chúng ta lấy danh nghĩa bắt người mà nổ súng!
Mặt bánh nướng lần nữa quát lên.
- Bỏ vũ khí xuống đi, theo lời họ!
Tần Thiên thản nhiên nói, thành viên Thiên Bang lập tức làm theo, mọi người ngồi chồm hổm trên mặt đất hai tay ôm đầu, những cảnh sát kia lập tức nhanh chóng đi qua, lấy ra còng tay đem tất cả mọi người còng lại.
- Còn ngươi nữa, cũng ngồi xổm xuống cho ta!
Mặt bánh nướng hướng Tần Thiên hét lớn
- Tiểu Nghệ, Tiểu Nghệ, con làm sao vậy, mau gọi xe cứu thương, mau gọi xe cứu thương!
Lúc này, bên cạnh truyền tới một tiếng kêu gào hoảng sợ, mọi người lập tức xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550028/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.