Qua hơn một phút đồng hồ nụ hôn của hai người mới dần dần chấm dứt, hai người chậm rãi tách ra, Hàn Thi Vũ khuôn mặt đỏ bừng, mắt nhắm chặt, xấu hổ không dám nhìn Tần Thiên.
- Sợ cái gì, chỉ có hai chúng ta thôi mà, không cần sợ, Thi Vũ, mở mắt ra nhìn anh.
Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói, Hàn Thi Vũ chậm rãi mở mắt nhìn lên khuôn mặt trước mắt của nam nhân mà mình yêu mến.
- Cởi váy ra nào!
Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói, sau đó đưa tay về sau lưng Hàn Thi Vũ kéo khóa ra, Hàn Thi Vũ hơi ngăn cản nhưng rồi nhanh chóng thuận theo Tần Thiên.
Khóa vừa được kéo ra, Tần Thiên liền đem váy Hàn Thi Vũ cởi xuống, ngay lập tức cảnh xuân của Hàn Thi Vũ lộ ra trước mắt hắn, hai trái đào tiên no đủ, căng tròn như sắp bung ra, tạo nên một rãnh sâu hút hồn.
Tần Thiên nhìn hai trái đào tiên căng tròn trước mặt không nhịn được lè lưỡi đụng vào chính giừa con rãnh kia, dần dần tiến lên trên.
A!
Hàn Thi Vũ lập tức rên to một tiếng, từ trên hai trái đào tiên truyền đến cảm giác ngưa ngứa, cực kỳ thoải mái.
- Thật thơm a, Thi Vũ, em dùng nước hoa gì vậy?
Tần Thiên hôn lên ngực Hàn Thi Vũ, ngửi thấy mùi hương mê người lầu bầu nói.
- Em không dùng nước hoa.
Hàn Thi Vũ xấu hổ nói. Đó là hương thơm tự nhiên của cơ thể nàng.
- Ồ, hóa ra là vậy, chẳng trách mùi hương kia lại mê người như vậy.
Tần Thiên thầm nghĩ, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550022/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.