- Xin chào. Quân khu Thiếu tá Trương Thiếu Suất, là Sở tư lệnh phái tới đón cậu.
- À. Đã làm phiền rồi.
Tần Thiên nhìn Trương Thiểu Suất nói, trong lòng thầm nghĩ, Sở Văn Long quả nhiên là cố chấp, phái cả binh lính tới đồn cảnh sát, quá ưu ái rồi. Nhưng mà nếu chậm một chút thì mình cũng khó mà giữ được cái mạng nhỏ này rồi.
- Tần tiên sinh, tiểu thư đang chờ cậu ở bên ngoài.
Trương Thiểu Suất nhìn Tần Thiên nói.
- Các anh là quân khu mà lại nhúng tay vào việc của địa phương, chẳng lẽ các anh lại muốn khơi mào mâu thuẫn quân - chính sao? Tôi muốn gặp lãnh đạo của các anh.
Lúc này, Triệu Cương vốn bị đánh ngã liền đứng lên, tức giận quát Trương Thiểu Suất. Từ xưa đến nay quân - chính không liên quan đến nhau, không ngờ hôm nay quân đội lại xông vào nơi này, đã thế còn đả thương người như vậy.
- Hừ. Ông chưa đủ tư cách để gặp lãnh đạo của chúng tôi, kể cả cục trưởng của ông cũng không dám nói như vậy. Tôi tới để mang người của chúng tôi đi, là do các ông vô cớ bắt giữ người của chúng tôi. Tần Thiên là đại tá của quân khu chúng tôi, đây là chứng nhận sĩ quan của cậu ta.
Trương Thiểu Suất lạnh lùng nhìn Triệu Cương, xuất ra một quyển chứng nhận sĩ quan, đưa cho Triệu Cương xem.
Triệu Cương nghe xong khẽ giật mình, sau khi xem xong chứng nhận sĩ quan thì hắn trở nên choáng váng. Điều này làm sao có thể, Tần Thiên nhìn qua mới chỉ khoảng hai mươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1549977/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.