- Buông ra. Tôi muốn đến bệnh viện, Ta muốn đến bệnh viện...
Lâm Hiểu Di kích động nói, sắc mặt cực kỳ khó coi, đẩy Tần Thiên ra, nhanh chóng chạy ra cửa phóng ra ngoài như gió. Tần Thiên bèn chạy theo sau, nói gì đi nữa đây cũng là nữ nhân của mình.
Hai người một trước một sau chạy ra khỏi phòng làm việc, dọa cho các lão sư khác phải giật mình kêu lên, rối rít chạy ra xem, nhưng hai người sớm đã chạy xa.
- Lâm lão sư, chờ tôi một chút.
Tần Thiên nhìn Lâm Hiêu Di đang điên cuồng chạy mà hô lên. Hắn cố tăng tốc, một phát bắt được tay Lâm Hiểu Di, kéo nàng lại.
- Rốt cuộc là có chuyện gì, sao cô phải gấp như vậy?
- Không phải chuyện của cậu. Cậu cút đi, lưu manh.
Lâm Hiểu Di phẫn nộ quát, tâm trí rất không tỉnh táo. Nàng hất Tần Thiên ra rồi chạy ra khỏi cổng trường, bắt một chiếc taxi. Tần Thiên cũng lên theo, Lâm Hiểu Di cũng không nói gì, chẳng qua khuông mặt lộ vẻ lo lắng, thân thể run run, tựa hồ cực kỳ bối rối.
Tần Thiên nhìn bộ dáng của nàng biết tạm thời có hỏi cũng không được gì, bèn lặng im không nói.
Xe rất nhanh đi tới cửa bệnh viện. Lâm Hiểu Di vội mở cửa xe chạy thẳng vào bệnh viện. Tần Thiên lập tức để lại trăm đồng tiền rồi đuổi theo Lâm Hiểu Di. Hai người lên tầng sáu, tới một gian phòng bệnh.
- Bà nội.
Lâm Hiểu Di khẩn trương kêu lên, mạnh mẽ đẩy cửa đi vào. Tần Thiên cũng vào theo, bên trong một bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1549950/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.