Edit:Yann 
Beta: Đậu Xanh 
Chóp mũi nhẹ nhàng ngửi ngửi. 
Có hương gỗ từ từ truyền tới, giống mùi cây tuyết tùng, thần bí dịu dàng không mất đi vẻ tươi mát, ưu nhã mê người. 
Cô hoảng hốt trong một giây. 
Văn Tẫn nghiêng đầu, chóp mũi suýt nữa đụng phải cô. 
Anh mở miệng, giọng nói trầm thấp hết sức mê người, "Tôi có mùi gì?" 
Gương mặt anh cách rất gần, con ngươi đen nhánh phản chiếu khuôn mặt cô, dấu vết con tằm nằm rất sâu khiến đôi mắt của anh tạo ra ảo giác rất thâm tình. 
Tưởng Uyển không tự chủ được lui về sau một bước, vội vàng nói, "... Cũng rất thơm." 
Văn Tẫn gật gật đầu, vừa lòng rời đi. 
Tưởng Uyển chậm rãi thở ra một hơi. 
Cô xoay người tiếp tục rửa sạch cái ly, phát hiện ngón tay vẫn còn đang run rẩy. 
Có lẽ bởi vì đã quá lâu cô chưa tới gần đàn ông, cho nên lúc đó mới nảy sinh xúc động... Muốn ôm anh. 
Sau khi thu dọn sạch sẽ, Tưởng Uyển trở lại phòng, phát hiện di động trên màn hình hiển thị có cuộc gọi nhỡ, là Ngụy Kỷ Nguyên. 
Cô nhìn xong, xóa bỏ lịch sử, không bao lâu, Ngụy Kỷ Nguyên lại gọi lại, cô đang định tắt máy thì thấy tin nhắn của anh ta gửi đến. 
【Anh có lời muốn nói với em, nếu em không nghe điện thoại, anh sẽ đi tìm em, anh biết em ở đâu.】 
Tưởng Uyển cau mày, Ngụy Kỷ Nguyên lại gọi tới, cô do dự ấn nghe. 
"Tưởng Uyển." 
Tưởng Uyển nhíu mày, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung/2432155/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.