Edit: Đậu Xanh 
Tưởng Uyển không biết rằng, mình vừa làm trò mời gọi Văn Tẫn trước mặt gần một ngàn vạn người. 
Cô đờ đẫn đi về phòng, nằm ở trên giường cho đến khi gần ngủ thiếp đi mới thấy Văn Tẫn một thân hơi nước đi ra. 
Anh vừa tắm xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm. 
Nước từ mái tóc ướt đẫm chảy xuống, men theo yết hầu lướt qua cơ ngực rắn chắc rồi dọc theo cơ bụng rõ ràng đi vào khu rừng rậm rạp. 
Tưởng Uyển nửa ngồi ở trên giường, nhìn chăm chú vào phần ngực và phần bụng trần truồng của anh, tự nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, "Anh... sao lại... không mặc quần áo?" 
"Cô cũng không mặc mà." Văn Tẫn đi tới, vươn tay nhẹ nhàng kéo khăn tắm trên người cô ra. 
Tưởng Uyển có uống rượu nên phản ứng hơi chậm chạp, mất nửa nhịp mới phản xạ che ngực lại, làm cho hai bầu vú được nâng lên, càng thêm no đủ. 
Phía dưới vòng eo nhỏ nhắn là đôi chân thon dài trắng nõn. 
Văn Tẫn tách hai chân cô ra, ánh mắt thẳng tắp nhìn về giữa hai chân cô. 
Phía dưới của cô thật xinh đẹp, không có sợi lông mu nào, hai môi âm hộ phấn nộn mấp máy. Anh vừa đưa ngon tay chạm vào nơi đó, Tưởng Uyển đã run rẩy, "Anh đừng... A..." 
Đốt ngón tay anh bất ngờ đi vào. 
Tưởng Uyển bị ngón tay kia cắm đến co rúm, hô hấp dồn dập, đầu óc mơ màng, mờ mịt, sau đó lại luống cuống hét lên, "Văn Tẫn..." 
Vách thịt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung/2432134/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.