Edit:Yann.
Beta: Đậu Xanh
Có lẽ kiểu vừa cõng vừa chạy bộ của hai người tương đối đặc biệt, dọc đường đưa tới không ít người vây xem.
Hơn nữa diện mạo và thân hình cao lớn hơn người của Văn Tẫn khiến không ít phụ nữ đi ngang qua trộm đánh giá anh.
Lần đầu tiên Tưởng Uyển lấy góc độ của Văn Tẫn nhìn hết thảy bên ngoài, tự nhiên cũng chú ý tới ánh mắt của những người phụ nữ đó, cô nhìn Văn Tẫn, người đàn ông cõng cô vẫn thản nhiên chạy về phía trước, hồn nhiên không chú ý tới thế giới bên ngoài, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, hô hấp có chút thô nặng.
Cực kỳ giống... Một vài thời khắc tối qua.
Bên tai cô đỏ lên, vỗ vỗ bả vai Văn Tẫn, "Đặt em xuống dưới, em tự chạy."
Văn Tẫn hơi khom lưng thả cô xuống, xoay người nhìn mặt cô nói, "Vậy đợi lát nữa không thể chạy thì nói cho anh, đừng khóc một mình."
Tưởng Uyển: "..."
Cô đâu có khóc vì không chạy được!
Cô cắn môi, khẽ trừng mắt nhìn anh, rút tai nghe ra ném vào lồng ngực anh, cũng không quay đầu mà chạy thẳng về phía trước.
Lần đầu tiên cô cảm thấy ngọn gió ban mai lại dịu dàng như vậy.
Thổi đến ngực cô nổi lên gợn sóng mềm mại.
Hai người từ công viên chạy về, Tưởng Uyển thuận tiện đi siêu thị mua đồ ăn.
Văn Tẫn vốn phải đi về, thấy cô không thèm quay đầu lại mà đi về hướng siêu thị, anh đứng tại chỗ một lúc lâu, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung/2432105/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.