🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit:Yann



Beta: Đậu Xanh



Tưởng Uyển kiềm nén hồi lâu, mới nén được nước mắt nóng hổi ở hốc mắt trở về.



Cô đi vào, đánh giá những bình thủy tinh ở đây.



Rau bên trong mọc rất tốt, mỗi một chiếc lá giống như hút no nước, tràn trề sức sống, xanh mơn mởn.



Cô cũng đã hiểu ba mẹ Văn Tẫn làm nghề gì.



Giáo sư, viện nghiên cứu.



"Công việc của bọn họ rất bận rộn?" Cô hỏi.



Văn Tẫn nhìn chằm chằm bình thủy tinh trước mặt, ánh mắt không gợn sóng, "Một tuần về hai ba lần."



Một tuần về hai ba lần?



Tưởng Uyển sợ ngây người.



Cho nên, từ nhỏ Văn Tẫn đã bị ném ở nhà một mình?



"Khi còn nhỏ anh ở một mình?" Tưởng Uyển hỏi.



Văn Tẫn lắc đầu, "Có gia sư và dì giúp việc."



Tưởng Uyển chú ý, anh không nhắc tới ba mẹ.



"Bọn họ cảm thấy anh có thiên phú nghiên cứu khoa học, từ nhỏ đã mời giáo sư về chỉ dạy kiến thức nghiên cứu khoa học." Văn Tẫn cụp mắt nhìn bình rau thủy tinh trong suốt, "Lúc anh năm tuổi, đã tạo ra nhóm rau hữu cơ đầu tiên."



Giọng nói của anh rất thấp, nhàn nhạt không có nhiều cảm xúc, "Vì mục đích thí nghiệm, người phát minh nghiên cứu ra sẽ là người đầu tiên phải ăn hết."



Tưởng Uyển nghe xong, tim run lên, "Vì thế, anh đã ăn toàn bộ số rau được tạo ra?"



"Ừ."



Tưởng Uyển nghĩ đến hiện tại anh chỉ cần ăn một chút rau sẽ nôn ra, hốc mắt lập tức đỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung/2432074/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sống Chung
Chương 47: Quá khứ của anh️
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.