Đợi cô phục hồi tinh thần lại, cửa thư phòng đã mở ra, đôi chân trong đôi giày cao gót màu đen đập vào mắt cô.
Đỗ Lôi Ty cảm thấy chuyện lớn không ổn, vội vàng quay đầu nhìn dì Ngô, chỉ thấy phía sau đã là trống rỗng, dì Ngô đưa Lượng Lượng không biết chạy đi đâu từ trước rồi.
Dì Ngô, dì thật là độc ác a a a! TAT
Đỗ Lôi Ty không thể làm gì khác hơn là vừa kiên trì quay tới, ngẩng đầu, chột dạ cười với Liêm Anna, “Phu nhân…”
Liêm Anna không thèm đáp lại, chỉ lạnh lùng hỏi: “Cô ở đây làm gì?”
Đỗ Lôi Ty nhớ tới lời khuyên vừa rồi của dì Ngô, vội vàng nói: “Con… con vừa vặn đi ngang qua…”
“Vậy ư?” Liêm Anna sâu xa nói, khẩu khí rõ ràng là không tin.
Dì Ngô! Dì gạt người, ai mà thèm tin cái lời nói dối này! Đỗ Lôi Ty cảm thấy vô cùng quẫn bách, không biết nên nói gì để dụ dỗ khuôn mặt như núi băng này, không thể làm gì khác hơn là mở ra dạng chân chó, giở trò vuốt đuôi.
“Phu nhân, hôm nay người đẹp quá!”
Liêm Anna nhướng lông mày: “Vậy hôm qua tôi không đẹp sao?”
“Không phải không phải!” Đỗ Lôi Ty vội vàng xua tay, “Hôm qua người cũng rất đẹp! Nhưng hôm nay còn đẹp hơn hôm qua!”
“Vậy ý của cô là hôm trước tôi không đẹp ư?”
“Con không phải có ý này!” Đỗ Lôi Ty bị câu hỏi của Liêm Anna khiến cho sợ hết hồn hết vía, vội vàng bổ sung, “Hôm nay người đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-sep-tong/2065545/chuong-27-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.