Cứ như vậy, quần lót cừu đáng thương của Đỗ Lôi Ty bị Lượng Lượng cầm đi chạy khoảng vài vòng xong thì hết hứng thú nhét bừa vào trong đống quần áo, chạy đi chỗ khác chơi.
Sau đó, hình ảnh VCR chuyển tới sáng ngày thứ hai.
Liêm Tuấn đi toilet, lúc rửa tay xong theo thói quen sờ vào trong túi quần.
Không móc ra được khăn tay mà lại móc ra một cái quần lót.
Sau khi sửng sốt trong một lúc ngắn ngủi, anh ung dung nhét quần lót lại vào trong túi áo.
“Sếp tổng, trên khăn tay của anh… hình như có con cừu…” Jason đang rửa tay bên cạnh hỏi.
“Đúng vậy.” Liêm Tuấn bình tĩnh trả lời, “Thỉnh thoảng cũng thay đổi khẩu vị.”
(Tiu Ú: khụ… mặt không biến sắc… bái phục bái phục…)
>>> Kết thúc VCR >>>
Tất cả những chuyện này đương nhiên Đỗ Lôi Ty không hề biết. Vì thế cho đến khi nằm trên giường, cô vẫn không ngừng suy nghĩ rốt cục là tại sao sếp tổng đại nhân lại nhìn thấy cừu lười trên quần lót cô.
Bởi vì vấn đề này thật sự là quá rắc rối làm hại Đỗ Lôi Ty quên đi sự lúng túng khi nằm cùng giường với sếp tổng đại nhân, cũng quên cả ngượng ngùng về chuyện sếp tổng đại nhân tặng quần lót cho cô, lại càng quên phải ăn đậu hũ của sếp tổng.
Với vô số dấu chấm hỏi trong đầu, ngày cách ly thứ nhất, kết thúc mỹ mãn!
Bởi vì mất ngủ, sáng ngày hôm sau Đỗ Lôi Ty thức dậy rất muộn, lúc thức dậy hai con mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-sep-tong/2065528/chuong-17-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.