Những lời ngọt ngào của Hứa Bân nhanh chóng dập tắt lửa giận của Hy Lôi. Vừatan ca, Hứa Bân đã xuất hiện trước cổng cơ quan của Hy Lôi đúng giờ, mời cô ăn bít tết để tạ tội, cơn giận của Hy Lôi cũng dần dần nguôi. Trênđường về nhà, bàn tay Hứa Bân lại không ngoan ngoãn, cứ trượt đi trượtlại trên vai Hy Lôi, Hy Lôi cố ý gạt tay anh ra:
- Tránh ra, nhố nhăng!
Hứa Bân lại ôm chặt lấy cô, miệng cười đểu giả:
- Còn nhố nhăng hơn nữa cơ! - Sau đó anh hôn cô.
Chuyện hôn sự nhanh chóng được đề cập. Hy Lôi xin nghỉ, đưa Hứa Bân vềthành phố C thăm gia đình mình. Bố mẹ cô đều là người rất cởi mở, tínhtình Hứa Bân lại thoáng nên rất được lòng hai cụ, bố mẹ Hy Lôi không cóvấn đề gì. Chỉ nói:
- Các con sau này sống hạnh phúc là được, bố mẹ không có ý kiến!
Bên nhà Hứa Bân đã bắt đầu tích cực chuẩn bị. Đúng như Mai Lạc nói, vìHứa Bân là con một, nhà cửa lại to lớn rộng rãi nên đương nhiên phảisống cùng bố mẹ chồng. Bởi vì nhà anh mới mua mấy năm trước, lại khôngphải trang trí lại nên chỉ dán giấy dán tường mới trong phòng của HứaBân, thay rèm cửa mới, mẹ Hứa Bân ngày nào cũng chạy ngược chạy xuôi,mua chăn đệm, xem đồ dùng mới, còn đích thân tìm cho con trai một tiệmchụp ảnh cưới. Vì việc này mà Hứa Bân và Hy Lôi còn cãi nhau một trận.Hồi hai người yêu nhau, lúc Hy Lôi đi dạo trên phố đã thích một cửa hàng chụp ảnh cưới, cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-me-chong/97266/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.