Các đại gia lớn của toàn thành phố đều nhận được một tấm thiệp mời.
Vé mời là một phong bao màu đen bên trong giấy mời chính là một tấm thiệp bằng vàng ròng.
Trước tiên không cần nói tới nội dung thiếp mời, chỉ cần nói tới tấm thiệp bằng vàng ròng này thôi dã khiến cho tròng mắt của mọi người không ngừng hoa lên rồi.
Không có tên công ty, không có ghi chức danh, không có quan hàm, chỉ có duy nhất một địa chỉ.
Thế nhưng địa chỉ này lại làm cho tất cả mọi người nói tới không ngớt.
Ở cái nơi tấc đất là tấc vàng như cái thành hố này, thế mà có một cái biệt thự chiếm trọn cả một ngọn đồi giữa thành phố, sự lãng phí này tuyệt đối cả thành phố chỉ có một.
Mà nơi đó rộng lớn như vậy, có không ít các nhà đầu tư muốn dòm ngó tới, chính phủ cũng nhiều lần muốn đem nơi này làm một số công trình công cộng “Lợi dân”, thế nhưng đã mấy trăm năm rồi cái biệt thự ấy vẫn hiên ngang đứng ở nơi đó.
Trong lúc nhất thời, những người nhận được thiếp mời cũng kích động rối rít.
Đào gia cũng nhận được thiếp mời, Tô Cầm đi hỏi thăm một chút, những người nhận được thiếp mời đều là không giàu cũng quý, lần này nhà bọn họ cư nhiên cũng nhận được. Mặc dù vấn đề tiền bạc còn chưa có cách giải quyết, nhưng là Đào Khánh Hoa cũng cảm thấy lâng lâng một chút, nói không chừng đến lúc đó là có thể giải quyết.
Không thể không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-ba-tuoc/3114148/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.