Buổi chiều tiết thứ tư là tiết học thể dục môn tenis.
Buổi chiều hôm nay có huấn luyện viên của đội tuyển quốc gia tới chọn lựa nhân tài, thầy giáo Vương thật sự rất cao hứng, đồng thời lại có chút lo lắng, lão nhìn tới tuyenr thủ hạt giống của mình Đào Bảo Nhi vừa mới ốm dậy, không biết có thể biểu hiện tốt hay không đây.
"Ai, một đứa bé đáng yêu như vậy sao có thể có một người cụ ngoại trông không đáng tin cậy như thế chứ, thật sự là kỳ quái a!" thầy Vương mồm vẫn lẩm đi ra nghênh đón Đào Bảo Nhi hiện nay cả người đã trở nên trắng như tuyết.
"Bảo Nhi, sắc mặt em sao lại tái nhợt như vậy, bệnh còn chưa khỏi hẳn sao? Đừng có cậy mình có sức khỏe nha." Thầy Vương nhìn da dẻ Bảo Nhi thay đổi trắng như vậy, nhíu mày xem xét lại , lão nhân gia cảm thấy còn có điểm hơi hồng hào cũng coi như tương đối khỏe mạn đi.
"Không có việc gì, thân thể em rất tốt, ngày thường vẫn tham ăn như con trâu ấy, rất lâu rồi không có vận động, thân thể cũng đã cứng ngắc." Bảo Nhi giả bộ làm mấy vận động giúp nóng người.
Bên cạnh Bình An cầm giúp Bảo Nhi thứ gì đó, đồng thời còn chuẩn bị rất nhiều đồ uống cùng thức ăn sẵn sàng tiếp tế cho cô.
Kết quả sau khi làm nóng người, chạy tới phía trước mấy bước, đây là lần gặp đầu tiên với Doãn Thiên sau khi Bảo Nhi từ chối hắn, vốn là hắn đã muốn buông tay, nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-ba-tuoc/3114135/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.