Thầy huấn luyện viên hết sức kích động khi phát hiện được một hạt giống tốt.
Chờ hắn phục hồi tinh thần muốn đem hạt giống tốt gọi lại, Đào Bảo Nhi đã chạy không còn thấy bóng dáng.
. . . . . .
Đào Thi Thi buổi chiều lại xin nghỉ, về nhà tìm mẹ nước mắt nước mũi thi nhau chảy khóc lóc kể lể.
Tô Cầm cũng là bị chọc tức, không nghĩ tới mình dung túng Đào Bảo Nhi học cái xấu, trở nên hư hỏng, lại chuyên môn dùng để đánh con gái mình.
"Con còn khóc, nó thích đánh nhau chẳng nhẽ con cũng đánh nhau với nó sao? Nhiều năm như vậy mẹ luôn dạy dỗ bao bọc con, chẳng nhẽ con không hề biết động não hay sao!" Tô Cầm vừa thất vọng lại đau lòng.
Sau khi mắng Đào Thi Thi một trận, Tô Cầm mang theo con gái đi sửa sang lại mái tóc, sau đó tốn một số tiền lớn mua mái tóc giả.
Đúng là hàng cao cấp, Đào Thi Thi đội vào lại giống như một mỹ nữ nhưng trong lòng vẫn rất khổ sở, âm thầm nghĩ cách trả thù.
Trải qua mấy lần thất bại trước, Đào Thi Thi không suy nghĩ tới sử dụng vũ lực nữa, mà cô cũng đã biết sợ rồi.
Trong giờ học, Đào Thi Thi lại chủ động đi tìm Đào Bảo Nhi.
"Có chuyện mau nói, có rắm mau phóng." Đào Bảo Nhi lạnh lùng đứng ở trước mặt cô ta.
Đào Thi Thi mặt uất ức nói: "Tôi là tới nói xin lỗi, mấy lần trước thật xin lỗi, là tôi không tốt."
Đào Bảo Nhi cau mày, nhớ tới trước kia lú còn ở nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-ba-tuoc/133824/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.