"Sao bị ngất xỉu vậy ạ?"
"Thiếu ngủ, cộng thêm bị cảm nắng mới có thể ngất xỉu bất ngờ."
"Vậy bây giờ tình trạng như thế nào rồi?"
"Ngủ thiếp đi, bác sĩ nói chờ cô ấy tỉnh lại là có thể về."
Truyền tới bên tai tiếng nói chuyện huyên náo, Giang Mạnh Phi muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt nặng nề, căn bản không mở ra được.
"Sao lại không biết cách chăm sóc mình thật tốt chứ?"
Một giọng nam quen thuộc vang lên bên tai cô, trong giọng điệu tràn đầy thương tiếc.
". . . . . ."
Cô động cánh môi, lại không phát ra âm thanh nào.
"Mạnh Phi? Em tỉnh rồi sao?"
Người đàn ông liên tục gọi cô, cũng đưa tay vuốt nhẹ trán của cô.
Đôi tay kia cho cô cảm giác thật ấm áp, Giang Mạnh Phi dùng hết sức mở mắt ra, ánh sáng mạnh khiến cô nhắm mắt lại lần nữa, sau đó mới từ từ mở ra.
"Cám ơn trời đất, rốt cuộc em đã tỉnh."
Mục Phong thấy cô mở hai mắt ra, vui vẻ nở nụ cười.
"Em sao vậy?"
Nhìn Mục Phong trước mắt, cô yên tâm không ít, nở nụ cười nhạt với anh.
"Em bất tỉnh ở trên đường, cô Lâm đưa em đến bệnh viện gần công ty, sau đó thông báo cho quản lý bộ phận nhân sự, lúc ấy anh đang ở đó nói chuyện, anh ta thuận miệng nói với anh, anh liền chạy tới đây."
Chỉnh lại vị trí gối thích hợp, anh săn sóc cô như người chồng tốt: "Sao thiếu ngủ hả? Tối hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-thi-co-gi-dau-ghe-gom/1913487/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.