Khi Tô Dao tỉnh dậy lần thứ hai đã là mười một giờđêm.
Cô ngủ một giấc say sưa. Ngoài trời lúc này vẫn là mộtmàu đen, nhưng rất may là tuyết đã ngừng rơi, gió đã ngừng thổi, bầu trời lúcnày là một màu xanh s
Tô Dao khẽ cử động cái lưng đã ê ẩm vì ngồi lâu, côdần dần ngồi thẳng dậy, cảm giác như có gì đó từ trên người rơi xuống, cô nhanhtay giữ lại, thì ra là chiếc áo khoác, cô ngẩn người ra, không biết Hứa ĐôngDương đã ra ghế sau từ lúc nào. Anh ngồi tựa vào đầu bên kia trong khoang xenhưng đã cởi áo khoác ngoài ra đắp cho cả hai người.
Cô ngồi co ro trên ghế, chân anh chiếm cả một khoangcủa ghế sau, đầu anh dựa vào ghế ngủ rất say, gương mặt trầm tư.
Tô Dao chợt sững lại, cô không dám cử động mạnh, sợanh thức giấc.
Bên ngoài tuyết đã ngừng rơi, nhưng nhìn qua cửa sổvẫn là một màu trắng xóa. Lớp tuyết phủ trên xe phía trước có khi đến gần nửa mét.Tất cả các xe đều bị kẹt dưới tuyết. Nhìn thấy cảnh tượng này lòng Tô Dao càngtrở nên u ám hơn. Chắc chắn lúc này đường cao tốc sẽ bị phong tỏa, đường luicủa họ cũng bị chặn lại.
Tô Dao ngồi thừ người ra một lúc, ánh mắt bất giácdừng lại trên người Hứa Đông Dương đang nằm bên cạnh.
Mắt đã quen dần với bóng tối trong xe, Tô Dao quan sátkỹ người đàn ông trước mặt. Kể từ lúc hai người tình cờ gặp lại cho đến nay,đây là lần đầu tiên cô chăm chú ngắm nhìn anh.
Anh là một người đàn ông gia trưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-sau-ly-hon/97891/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.