Cố Nguyên trở lại vị trí ban đầu khiến Tô Dao phần nàobình tĩnh hơn. Ăn sáng xong, Cố Nguyên không để Tô Dao đi trước, anh lái xe đưaTô Thư đi nhà trẻ, sau đó đưa Tô Dao đi làm.
Tô Dao ngồi ở ghế lái phụ, luôn co người lại trong tâmtrạng lo lắng. Suốt chặng đường Cố Nguyên không nói chuyện với cô, chỉ chú tâmlái xe, cho đến khi tới tổng công ty, Tô Dao chuẩn bị bước xuống xe anh mới kéotay cô lại, nhìn sâu vào mắt cô: “Những gì anh nói hôm qua em hãy suy nghĩnhé.”
Tô Dao gần như nhảy xuống xe, nhìn Cố Nguyên rồi đi.Cho đến khi bước vào phòng làm việc, Tô Dao vẫn ngẩn người vì những lời nói củaCố Nguyên khi nãy. Rất may là ngày hôm nay không có việc gì quá quan trọng, thưký Trương và cô cùng nhau sắp xếp lại những công văn tài liệu cũ, công việc nàytuy luôn chân luôn tay nhưng không phải dùng đến đầu óc quá nhiều.
Hai người ngồi ở phòng làm việc của Tô Dao, dù cáchchiếc cửa gỗ lớn nhưng qua cánh cửa gỗ đóng kín vẫn có thể nghe thấy tiếng cườicủa tổng giám đốc Hàn vang tới. Ngay từ sáng sớm tổng giám đốc Hàn đã tới vănphòng của Hứa Đông Dương, hai người không biết đang nói đến chuyện gì. Tô Daonhớ lại chuyện gặp Hứa Đông Dương vào tối thứ bảy tuần trước. Anh từ Nhật vềsớm hơn dự kiến, lại có tâm trạng đi ăn với bạn bè, có phải là vấn đề đã đượcgiải quyết rồi không?
Thư ký Trương vừa ngồi làm việc với Tô Dao vừa to nhỏnói về hai vị lãnh đạo công ty. Tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-sau-ly-hon/97889/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.