Lời nói của mẹ Tô Dao khiến Tô Dao và Hứa Đông Dươngphút chốc sững người lại, ánh mắt của hai người trong chốc lát chạm nhau rồilại ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác.
Tô Dao cầm túi xách, đẩy cửa bước ra ngoài. Hứa ĐôngDương lịch sự chào tạm biệt bố mẹ Tô Dao, mẹ Tô Dao dặn dò: "Chú ý đừng đểTô Thư bị lạnh" rồi để họ đi.
Tô Thư cứ dứt khoát đòi đi ra vườn bách thú, thế là cảhai theo ý nguyện của con, cùng đi ra vườn bách thú.
Mùa đông, vườn bách thú vắng khách, trong công viênrất ít khách tới xem. Tô Thư tới đây thì bắt đầu chạy nhảy, lúc thì xem chỗ nàylúc lại chạy ra chỗ khác.
Tô Thư chạy đằng trước, để lại Tô Dao và Hứa ĐôngDương lại phía sau. Hai người chậm rãi bước theo, cả hai đều cảm thấy ngượngngập, trầm ngâm không nói.
Tô Thư thích xem nhất là khỉ, tới bên núi khỉ, cô békhông chịu rời đi, cô bé chiếc túi nhỏ của mình ra, lấy chiếc bánh mà bà ngoạiđã chuẩn bị và những đồ ăn vặt khác cho lũ khỉ ăn. Hứa Đông Dương và Tô Daocũng dừng lại, đứng ở sau lưng con.
"Mẹ, khỉ thích ăn lạc."
Tô Thư quay đầu lại, mắt long lanh nhìn mẹ rồi quơ quơchiếc túi nhỏ đã hết đồ ăn trong tay mình. Cách núi khỉ không xa có một tiệmnhỏ, Tô Thư liếc nhìn sang bên đó một cách đầy hy vọng.
Hứa Đông Dương hiểu ý cô bé, cúi người xuống xoa đầucô: "Ba đi với con mua nhé?"
"Vâng!"
Tô Thư vui mừng ôm lấy cổ Hứa Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-sau-ly-hon/1856822/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.