Mày đẹp càng nhăn càng chặt, cô không hiểu được vì sao vị quản lý này vẫn luôn đề nghị muốn đi ăn cơm, uống cà phê? Cô tới đây thị sát đều luôn không rảnh để ăn cơm, nhiều lắm có thể giải quyết một cái bánh sandwich và một chai nước khoáng; Nếu thật sự muốn ăn, trong trung tâm thể thao cũng có một căng tin dành cho nhân viên.
Vì thế, cô lập tức cự tuyệt. "Cảm ơn, nếu quản lý đã đói bụng có thể đi trước cũng không sao. Đội trượt băng hiện tại đang ở trong phòng huấn luyện sao? Hay là để tôi tự mình qua đó, không phiền anh phải đi cùng."
Nói xong cô lập tức dứt khoát rời đi, không cho phép anh ta nhiều lời về vấn đề này.
Quản lý vừa nhìn theo thân ảnh yểu điệu biến mất ở cuối hành lang dài, vừa bóp cổ tay: Quả nhiên những lời đồn là sự thật, vị Lê tiểu thư này hoàn toàn xử lý công việc theo nguyên tắc, vĩnh viễn không thèm nhìn vào người khác, cũng không bao giờ chấp nhận lời mời của họ.
Thật đáng tiếc! Một người xinh đẹp như thế, nhưng quá nghiêm chỉnh, cứng nhắc, không hiểu phong tình!
Trong khi đó, người đẹp không hiểu phong tình vẫn hồn nhiên đi thẳng một đường tới bên trong trung tâm thể thao, đi vào trong phòng huấn luyện ở trên tầng hai.
Phòng huấn luyện cực kỳ lớn, có diện tích khoảng 3,600m2, sau khi bước vào cửa thì cảm thấy mênh mông vô bờ, tất cả đều là đủ loại thiết bị với kiểu dáng mới tinh. Tuy nhiên, giờ phút này không có người nào đang sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-nhung-khong-chung-giuong/89215/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.