Mặc dù cô không phải đang chạy bộ, nhưng cô cũng đột nhiên cảm thấy có chút nóng lên.
Máy chạy bộ đối diện với TV, có lẽ vì vị trí của hắn có thể vừa chạy, vừa xem. Lúc này TV đã tắt, màu kính đen trên mặt TV phản chiếu hình ảnh hai người bọn họ. Cô lén nhìn hắn, vừa lúc bắt gặp ai đó cũng đang lén nhìn lại mình!
Tầm mắt hai người giao nhau, hắn còn bỡn cợt chớp chớp mắt với cô.
"Ngày hôm qua...... không phải anh có một cuộc họp báo hay sao? Vì sao đột nhiên chạy ra ngoài?" Cô nhìn hắn chằm chằm và hỏi.
Mạch Vĩ Triết quay mặt đi, giả vờ không nghe thấy, tiếp tục chạy.
"Hơn nữa, vì sao anh lại đuổi theo tôi?"
Có người tiếp tục ngậm miệng không đáp, nhưng càng chạy càng nhanh, càng chạy càng nhanh, tiếng bước chân trở nên nặng nề ——
Bíp bíp!
Máy đo nhịp tim gắn ở trước ngực hắn phát ra tiếng vang, bắt đầu phản kháng. Lão Mạch rống ra từ trong phòng bếp xa xa: "Cháu muốn chết hay sao? Duy trì tốc độ!"
Trái tim cô cũng bắt đầu nhảy lên mà không thể hiểu được, càng nhảy càng nhanh.
"Lúc ấy anh không có khả năng biết tôi đã bị đuổi việc, không có chỗ để đi. Hơn nữa cho dù anh biết, anh đuổi theo tôi là muốn nói điều gì?"
Cô hỏi liên tiếp ba câu, nhưng đội trưởng vẫn luôn giỏi ăn nói lại á khẩu không thể trả lời được, tốc độ chạy bộ và nhịp tim đập đều giống như bão táp.
"Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-nhung-khong-chung-giuong/2098605/chuong-5-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.