Chuyển ngữ: Gà Múp
Sở Mạt cầm lấy chìa khóa xe trên bàn: "Nhóc để xe ở đây đi, tôi sẽ tìm người sửa cho, đêm nay tôi đưa nhóc về nhà."
Ông chú dẫn theo Khương Mộc xuống lầu, Tóc Vàng đang quét rác, còn chị gái đang điều chế thuốc màu, dáng vẻ rất nghiêm túc.
Sở Mạt nói câu: "Cứ giả vờ đi".
Tóc Vàng lập tức ném cây chổi thò lại gần, cười nịnh nọt nói: "Lão đại, nhóc này là ai thế?".
"Liên quan cái rắm cậu chắc".
Chị gái cũng buông dụng cụ trong tay xuống, lộ ra vẻ mặt nịnh nọt y như Tóc Vàng: "Lão đại, anh muốn đưa nhóc về nhà hả?".
"Cũng dính tới cái rắm cô hả?". Sở Mạt ném mũ bảo hiểm trên quầy vào tay Khương Mộc, tiện tay đốt điếu thuốc cắn trong miệng.
Cậu khó khăn lắm mới đón được cái mũ hồng nhạt hơi nữ tính, liền nghe được một tiếng kinh ngạc cảm thán ——
"Ối giồi ôi, ghê gớm chưa, chìa khóa lão đại cầm trong tay chính là chiếc Halley đấy!!!!!!". Tóc Vàng túm chặt cánh tay chị gái: "Không phải nói chỗ ngồi phía sau lão đại chỉ có Tần Dữ mới được ngồi sao!".
Chị gái cũng kinh ngạc: "Nói đi cũng phải nói lại, lâu lắm Tần Dữ không tới tiệm nha, chẳng lẽ hai người cãi nhau?".
Sở Mạt nắm lấy cái áo khoác màu đen rồi đi thẳng ra ngoài cửa tiệm, chân dài một bước, sải lên chiếc Halley, sau đó nghiêng nghiêng đầu với Khương Mộc: "Đi lên".
"...... À, vâng!". Cậu vội bò lên chỗ ngồi phía sau, đội xong mũ bảo hiểm.
Tóc Vàng và chị gái tựa vào cửa tiệm xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-bat-thuong/228972/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.