Chuyển ngữ: Gà Múp
Sở Mạt khom lưng để tầm mắt ngang bằng với cậu: "Sau này nhóc muốn nhìn cứ việc nói thẳng, đừng lao lực như vậy, tôi cũng đâu phải người dễ giận, chút nhu cầu ấy vẫn thỏa mãn được". Dứt lời liền duỗi tay muốn cởi bỏ khăn tắm.
Khương Mộc vội vàng đè tay ông chú lại: "Tôi báo cảnh sát đó!!".
Bởi vì khuôn mặt hai người bỗng biến gần, lần đầu tiên cậu nhìn thấy rõ mặt ông chú, có hơi sợ sệt —— bình thường khuôn mặt được che dấu dưới lớp tóc mái, không ngờ đẹp vậy.
Hơi thở Sở Mạt không hề báo trước phà lên mặt cậu.
Cái ông chú này, bình thường cứ mặc đồ rộng thùng thình nhiều nếp nhăn, không ngờ cơ bắp rất săn chắc, vai rộng eo hẹp.
Có lẽ là đi ra quá vội vàng, khăn tắm chỉ buộc thắt nút bên hông rất tùy ý, lỏng lỏng lẻo lẻo xuống một chút, lộ ra một đoạn đường nét nhân ngư, với lại trên người cũng không có trái thanh long phải bạch hổ, cực kỳ sạch sẽ.
"Đã trễ thế này, đừng quấy rầy cảnh sát. Nhìn chú(*) đây rồi ngủ đi". Sở Mạt đứng thẳng dậy, từ trên móc kéo một cái khăn mặt, vừa lau tóc vừa nói, " Mà tìm tôi có chuyện gì?".
"Tôi đói bụng".
Khương Mộc nói.
"À, thì ra là vậy...". Trên lồng ngực rắn chắc kia còn đang chảy giọt nước, theo đường nét cơ bắp chậm rãi trượt xuống, mắt ông chú rũ xuống nhìn cậu, dùng ngón tay thon dài đem mấy sợi tóc lộ xộn vuốt ra sau đầu, nói: "Đi thôi, tôi sẽ cho phía dưới nhóc ăn".
"..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-bat-thuong/228970/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.