Mạnh Cường cắn ngón tay mình trong vô thức, mỗi khi căng thẳng cậu đều như vậy, Tùng Quân cũng không khá hơn, anh liên tục gõ ngón tay lên mặt bàn gỗ. Phía kia Phương Linh và Tiến Đức đang đứng cạnh nhưng khác ngày thường họ không nói gì với nhau. Một đại dịch câm đã tấn công trụ sở cảnh sát, không phải họ đang chờ tin tức từ phòng pháp y. Lúc này sếp Châu bước vào cửa, theo sau cô là sếp Hà phòng pháp y.
"Đã có kết quả giám định phục dựng mô hình 3D mẫu xương." Sếp Châu giơ cao tập tài liệu trong tay, "Đã xác nhận mẫu xương ngón tay cái không thuộc về bàn tay của nạn nhân. Nói cách khác chỉ có ngón tay cái là thuộc về Đỗ Chiến Thắng, còn xác chết rất có thể là một người khác."
"Sếp Quân, anh hay quá." Vì không thể kiềm chế sự vui mừng của bản thân, Mạnh Cường đã ôm trọn Tùng Quân vào lòng.
Sau khi đã giữ chặt Tùng Quân trong tay, cậu mới cảm thấy thật khó xử nhưng may mắn lúc này Phương Linh và Tiến Đức cũng lao tới, ôm Tùng Quân chúc mừng. Mạnh Cường thở phào, cậu tự nhủ lần sau phải chú ý hơn.
Mặt sếp Hà lúc này vừa có chút khó coi, vừa có chút khó xử khác với cái vẻ lạnh lùng, khó gần thường ngày.
"Lần này là lỗi bên pháp y chúng tôi." Sếp Hà trình bày, "Chúng tôi đã không tuân thủ quy trình nên đã không giám định 3D mẫu xương ngón tay, phòng pháp y sẽ nhận trách nhiệm về chuyện này."
"Quả thật chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-canh-pha-an/2598130/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.