Qua lời kể của nô bộc cũ của Lư gia, Minh Hoa Chương biết được chuyện phu thê Lư gia đã qua đời một cách đầy bất ngờ vào bốn năm trước, khi hay tin, hắn cảm thấy không ổn, trực giác nói cho hắn biết rằng, đây không phải là do hỏa hoạn, mà là một vụ mưu sát. 
Đôi phu thê đã sống riêng từ lâu mà nay lại ngủ cùng một phòng, đến khi cháy thì lại bất động, không chạy, không hô hoán, không kêu gào. Đúng thật là có khả năng họ trúng độc than đá, nhưng tỉ lệ xảy ra khả năng này không cao. 
Theo như lời kể của Từ đại nương, vào buổi tối, Lư chủ quân không bao giờ cần người gác đêm, đã nhiều năm như thế rồi, ông ta vẫn luôn bình an, thế nên, không thể nào có chuyện ông ta không biết là không được đóng chặt cửa sổ khi đang đốt lửa than. Bên cạnh đó, trong khoảng thời gian ấy, vừa hay Lư Độ đang sống ở trong phủ, hơn nữa, suýt chút nữa là gã đã bị thiêu chết, nhờ có người hầu đánh thức nên gã mới bình an thoát thân. Nhưng ngược lại, điều này càng khiến Minh Hoa Chương phải nghi ngờ Lư Độ. 
Hắn từng gặp Lư Độ, đó là một người rất thông minh và vô cùng cẩn thận, tuyệt đối sẽ không phạm phải sơ suất như là buổi tối ngủ say như chết, say đến nỗi không phát hiện ra hỏa hoạn. Kết hợp với lời Minh Hoa Thường nói, là vào bốn năm trước, đã có một sự thay đổi rất lớn xảy đến với hung thủ, làm cho áp lực tâm lý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-bich/3513411/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.