🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong viện, Minh Hoa Thường mặc một cái áo rộng vạt cổ tròn màu chu sa, bên ngoài choàng bối tử(*) màu quả mơ được điểm xuyết bằng lông thỏ, phía dưới mặc váy xếp ly phối hai màu đỏ trắng, cả người uể oải ngồi tựa trên tháp.



(*) Bối tử: Là loại áo khoác ngoài thường thấy trong hán phục, có cổ thẳng dài đến vạt áo.



Thị vệ đi ra ngoài nghe ngóng tin tức trở về: "Hồi bẩm lang quân, năm nay mùa đông lạnh, trên núi Mang tích tuyết quá dày, đêm qua tuyết lở, vừa lúc chặn kín con đường xuống núi duy nhất. Thái Bình Công chúa và Nguỵ Vương đã sai người đi dọn đường. Nhưng tuyết mới vừa ngừng, đường núi vô cùng khó đi, lại thêm tuyết đọng bất kỳ lúc nào cũng có nguy cơ sụp đổ, trong khoảng thời gian ngắn thì chỉ sợ không thể dọn thông đường núi được."



Than đốt cả một đêm, chỉ còn lại chút đốm lửa biến mất trong đống tro tàn, trong phòng vừa lạnh vừa yên tĩnh. Minh Hoa Thường rụt rụt, cố gắng thu tay vào trong tay áo.



Lúc canh bốn, núi Mang đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, tuyết lở đột ngột không hề có điềm báo trước. Âm thanh khiến rất nhiều người bị hoảng sợ, dù là trời tối gió mạnh nhưng trong trang viên vẫn liên tục có ánh đèn sáng lên.



Sau khi Minh Hoa Thường nghe thấy tuyết lở thì vốn định ngủ tiếp, đường đã bị chặn, nàng có làm gì đi nữa thì cũng chẳng có tác dụng gì, tại sao không tập trung vào chuyện quan trọng nhất thời điểm hiện tại... đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-bich/3420764/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.